May sao lúc này Maria ngáp cái.
Người vốn đang xã giao với chúng đột bặt, mẹ đang ngồi trên đùi mình ra, cười tươi bế lên: "Cục cưng, để bố bế ngủ nhé?"
Cô nhìn người mẹ đang mỉm cười với hãi, nhẹ nhàng chối: "Con... con ngủ mình tối được không ạ?"
Người hôn lên má bé: "Dạo này muỗi nhiều lắm, con ngủ mình bị muỗi đ/ốt đấy. Hơn trong rừng gần đây cứ tiếng động lạ, con đấy."
"Ừm..."
Mẹ bên cạnh chen vào: "Bố con con mới con nghe lời đi."
"Vâng ạ."
Maria miễn cưỡng đồng ý, nhưng lúc này lại ý đòi vệ sinh.
Người con gái xuống "Đừng chạy tung lát bố tới đón."
Maria gật bê bước phía vệ sinh trong căn gỗ.
Tôi vội vàng nói: "Hôm con uống nhiều canh quá, con cũng cần phòng vệ sinh ạ."
Mẹ không thèm nhìn tôi, ả đang bận rúc lòng nam chủ nhân với kiêu ngạo. Người mỉm cười: cứ tự nhiên."
Gật xong, đứng dậy hướng phía cầu thang lầu hai.
Dĩ không phòng mình mà dựa lưng tường gần cửa phòng ngủ chính.
Maria sau vệ sinh xong, con bê bước ra, uể oải sầm chân tôi.
Cô gi/ật nảy mình.
Tôi ngồi xổm xuống tầm mắt em, khẽ hỏi:
"Maria, chúng ta gặp chiều nay, còn không?"
Maria đột giơ dùng ngón tay ngắn mũm chạm tôi, e thẹn:
"Em nhớ, anh đẹp trai."
Cô chớp trông khá vẻ.
Nhìn dễ này, chợt đến nhiệm vụ phụ.
Thử dò "Maria, bố đối xử tốt với không?"
Ngón tay Maria đang véo bê khựng lại.
Chỉ thoáng do dự thoáng qua, ngoan ngoãn gật "Tốt ạ."
Tốt ư?
"Vậy sao anh thấy rất bố?"
Bàn tay nắm bê của Maria siết ch/ặt đột ngột, cúi lặng.
Cả tầng hai chìm tĩnh lặng.
Đúng lúc nghĩ NPC này không lời, oán h/ận thì thào:
"Vì mẹ không cho lại gần bố..."