Tái Sinh

Phần 29

20/11/2023 15:57

31

Diệp Kiến Quốc không thất hứa.

Các thủ tục chuyển trường được hoàn tất nhanh chóng.

Cùng lúc đó, các thủ tục của Thạch Nham cũng đã xong.

Cuối tuần sau, Thạch Nham và tôi sẽ đến bến cảng để lên tàu.

Ở đó, sẽ là một thế giới hoàn toàn mới.

Cả Thạch Nham và tôi sẽ có một khởi đầu mới.

Và cũng sẽ có một tương lai tươi sáng.

Trường trung học Hải Cương quản lý ch/ặt chẽ hơn những trường khác, học sinh không được phép nhuộm tóc.

Mái tóc màu vàng của Thạch Nham được nhuộm lại thành màu đen và c/ắt bớt một phân.

Không có tóc mái che lại, các đường nét trên khuôn mặt anh ấy được phô bày. Rõ ràng rất đẹp trai.

Hàng lông mày và đôi mắt sắc sảo được bộc lộ, tổng thể trông dễ gần hơn rất nhiều.

Hàng khuyên bên tai trái của anh cũng được tháo ra. Tôi chạm vào những lỗ nhỏ dày đặc trên vành tai anh, nhỏ giọng hỏi anh có đ.au không.

"Khi xỏ, có đ.au một chút."

“Sau này đừng xỏ nữa, em không thích.” Tôi nói.

"Ừ, anh cũng không thích." Thạch Nham đơn thuần đồng ý.

Tôi không nói nên lời, lại có phần hơi ngạc nhiên. Trước đây, tôi cứ tưởng anh thích chúng bởi anh bấm rất nhiều lỗ trên tai.

“Anh chỉ muốn ở cùng em.” Thạch Nham tiến lại gần hôn lên mặt tôi, “Diệp Kiều, trước khi gặp em, anh chưa bao giờ thân thiết được với ai. Trong lòng anh lúc nào cũng là trống rỗng và s.ợ h.ãi, nên anh luôn cố tìm một chỗ có nhiều người, không quan tâm họ tốt hay x.ấu, anh chỉ muốn có ai đó ở bên mình”.

“Em hiểu.” Tôi ôm lấy cổ anh và hôn sâu hơn.

Đâu đó trong tôi, tôi cảm thấy anh ấy và tôi thực sự giống nhau.

Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn giúp đỡ bạn học, kính trọng thầy cô, là học sinh ngoan trong mắt thầy cô và các bạn.

Trong cuộc sống của tôi, tôi chưa bao giờ dám có bất kỳ sai lầm nào, tôi buộc mình phải là một Diệp Kiều hoàn mỹ.

Nhưng tôi chưa bao giờ thích bản thân mình như thế cả.

Rất nhiều lúc, lòng tôi trống rỗng và đầy hoảng lo/ạn.

Rõ ràng có rất nhiều giáo viên và bạn học thích tôi, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy mình không phù hợp hoà vào đám đông đó.

Ngoại trừ Thẩm Tinh.

Anh ấy đã đến an ủi tôi trong thời điểm đó, khi tôi thậm chí không có lấy một người bạn ở bên để có thể nói chuyện cùng.

Nhiều năm sau, cuối cùng tôi hiểu rằng tất cả những nỗ lực của tôi đều xuất phát từ mong muốn sâu thẳm trong trái tim tôi là được công nhận.

Cái bóng của Lâm Như đã khắc sâu vào tận xươ/ng tuỷ tôi.

Để rồi chính ng.ọn l.ửa của Thạch Nham đã giúp tôi tìm lại sự sống.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm