Phó Tinh Yểm đang mở hộp bánh bỗng dừng tay, anh ta từ từ quay đầu nhìn tôi với gương mặt cứng đờ: "Em... nhớ ra rồi?"

"Xem tôi bị anh lừa gạt vòng vo như thế, có thú vị lắm không?"

"Anh và bạn bè thường cười nhạo tôi thế nào sau lưng? Đồ ngốc? Thằng ng/u?"

"Thẩm Quân, em nghe anh giải thích..."

Anh r/un r/ẩy đưa tay ra, bị tôi thẳng thừng hất sang một bên.

Tôi tặng anh một cái t/át vang dội.

Chiếc kính trên mặt Phó Tinh Yểm ngay lập tức văng xuống đất, anh ta nghiêng mặt, như bị đóng băng.

"Còn diễn cái gì nữa? Phó Tinh Yểm, tất cả những gì anh dày công làm, chẳng phải chỉ để xem tôi phản ứng khi hồi phục trí nhớ sao?"

"Để trêu tôi, anh sẵn sàng đ/á/nh đổi cả bản thân, đúng là tà/n nh/ẫn thật."

"Tôi công nhận, chiêu này của anh cao tay lắm, mãn nguyện chưa?"

"Xin lỗi..."

"Phó Tinh Yểm, ngày dài tháng rộng, chúng ta còn lâu mới kết thúc."

Nỗi h/ận lúc này tỷ lệ thuận với tình yêu tôi từng dành cho anh khi mất trí nhớ.

Nói xong lời cay đ/ộc.

Tôi va vào vai anh ta, dứt khoát muốn rời đi.

Tôi sợ ở lại thêm một giây, nước mắt sẽ rơi xuống.

Nào ngờ.

Phó Tinh Yểm quỳ xuống trước mặt tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm