Tiên Hoàng hậu trúc mã Đức sau bà qu/a Đức xây Phượng Hoàng Lâu quy cách cũng Hoàng hậu tất mọi người nói, Đức cho ai vào ở Phượng Hoàng thì người sẽ trở thành mậu mới.
Sau Thủy vào hao sức muốn chuyển từ Nhân tới Phượng Hoàng Lâu.
Giấc mộng mãi thực hiện được, như trở tay, Thủy tức đi/ên lên.
Ngày hai sau chuyển vào Phượng Hoàng gấp gáp chờ được mà cầu Đức Đế.
Ả nói Đức Đế: “Uyển Nhạc bình thê nhị lang, Quân ấy ở Phượng Hoàng đồn ra ngoài e nghe.”
Thiên Đức nói ta: “Thu Thủy, yên tâm, ở lòng mới nhân trọng trẫm ấy ở chẳng muốn ứng nhị lang và tam lang thôi.”
Thẩm Thủy cực hài lòng.
Thế sau đó, dưới sự giúp đỡ âm thầm tử và Trần Phi, ý thi triển thông vài lần.
“Hóa ra, trên giới này thật sự nữ.” Trong mắt Đức lánh ánh sáng.
Ta quỳ dưới đất dập đầu: “Thần phụ phải gì hết, Tri nói năng hồ, khẩn xin Quân đừng tin.”
Trên triều đường, và Trần vẫn luôn lực tấu xin Đức cho về gia.
Sau Đức từ chối lần, văn phe và Trần lập tức nữ, Tri nói lời giúp cũng gạch phả, đuổi gia.
Dưới đối lập lòng nghịch Đức nổi lên, lão nói đầy kiên định:
“Nàng chính nữ!”
Sau Tri đuổi ý khổ khóc lóc, lang đi uống rư/ợu.
Lưu lang từng ái m/ộ Thủy, hiện giờ một con chó Thủy.
Sau Tri uống say, sự lang, trước hắn đối như vậy vì thể giúp người thực hiện nguyện vọng, hắn muốn giúp Ng/u Tố Tố sống lại. Nhưng thông khó như vậy, muốn thi triển thành công, cần cam nguyện ch*t.
Lưu lang truyền tức này cho Thủy.
Thẩm Thủy chẳng bao lâu nghĩ ra cách.
Sau ngày hôm đó, diễn vai ở trước mặt Đức Đế,
Ta giả vờ cừu h/ận làm đòi Đức tặng minh châu, đòi phong thưởng, sau đó cầm đi khoe khoang ở trước mặt Thủy.
Thẩm Thủy vô nhẫn nhịn, vừa nghiến răng nghiến lợi gh/en gh/ét, vừa tươi cười nói Đức Đế: “Uyển Nhạc từ nhỏ thích tỷ đây, đồ gì đợi được xem, làm bệ hạ chê cười rồi.”
Dưới sự gắng Thủy, Đức rằng cảm và Thủy thâm.
Lão cười “Thẩm một Quý phi, một nữ, tướng vô thành Đại Chiêu, trời đất chứng giám!”
Thẩm Thủy lộ ra vẻ mặt đắc thắng.
Ngay ngày hôm sau Quân nói lời những lời Tri nói trước mặt lang s/ay rư/ợu truyền khắp truyền tới Đức Đế.
“Này những điều vô lý.” Thủy nói Đức Đế: “Mặc dù Uyển Nhạc từ nhỏ thông, nhưng tuyệt đối tài giỏi tới mức đó.”
“Ái phi nói đương có.” Đức tung hứng, nhưng ý cười chẳng lan tới khóe mắt.