Sát Thủ Thu Nhiên

Chương 16.2

18/05/2025 11:42

Ngã tư đông đúc, người qua lại tấp nập.

Lục Ngưỡng liên tục check thoại mà book vẫn chưa tới.

Anh quyết định giơ tay ra hiệu bắt taxi.

Một taxi lao về tôi.

Đùng một cái, mấy sedan đen đâu ra chặn đầu.

???

Có đi/ên không?

Đây giữa phố thế này!

Người đi ngoái cổ nhìn, xì xầm đối.

Mấy đen làm ngơ, khi chặn taxi xong cứ thế đỗ chình giữa đường.

Từ xuống lũ người mặc đồ đen, nhanh x/á/c định trí tôi và Ngưỡng.

Trong giây, Ngưỡng vác tôi lên rồi phóng như bay.

Gió ù ù tai, tim tôi đ/ập thình thịch: "Khai thật đi, phải anh dính vào chồng người ta không?"

Lục Ngưỡng cười ra nước "Anh em thôi."

Tôi tiếp tục chất "Thế chạy cái gì?"

Giọng anh gấp pha chút gợi cảm ch*t "Anh em bị thương."

Ồ, thế thôi ư?

Tôi giụa khỏi bình tĩnh tuyên bố:

"Anh biết không? Dù hại cỡ nào, cần em giữa biển người dân lành, ta bất bại."

Lục Ngưỡng phớt lờ màn ngôn thiếu nhiệt huyết của dang người che chắn trước.

"Kiều Tây, lát nữa em chạy trước đi."

Chạy cái gì chứ?

Đây phố đông đúc, camera giăng như mạng nhện.

Chưa đám đông Trung Quốc vốn thích hóng hớt, quanh trăm thoại đang quay lia lịa đủ góc độ.

Với lại, lũ mặc đồ đen n/ão phẳng à?

Dừng giữa thế này, định giúp cảnh sát giao thông hoàn thành cuối tháng à?

Tiếng còi inh ỏi, không biết bao nhiêu tài xế gi/ận dữ đang bấm rồi, ng/u còn tưởng ngầu?

Tên đầu hất sang giọng đầy kiêu ngạo:

"Lục Ngưỡng, giờ đến đây, tao thể bỏ qua cũ."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm