- Thần Linh tăng thêm ta, đầy đủ, trận kiếp tiếp tục vậy, cũng nên chấm dứt lời.
Thân cao g/ầy quát huyền ảo tức bá đạo cổ xưa phát.
Ngao ngao!
Rống rống!
Long hổ tước kêu quy minh, Thanh Bạch Hổ Chu Vũ bốn thú ngẩng gào thét, hóa cánh cửa gian lớn.
- Dùng Đạo chi lực, ấn!
Bất Tử Diệt Thần hét ngập trời, đắm chìm lôi vô tận, hào quang chữ vạn hóa thần quang, tiêu thống hiệp giải tâm tề thiền chín chữ xoay quanh đồ án, nơi đi đều và chi chủ.
...
- Ah!
Thần quang tỏa thần thức đ/au đớn, diệt.
- rốt cục rồi.
Vào lúc có một tiếng vang lên bên tai Du.
- Đây nơi nào?
Linh nhìn không, hà tỏa ra hào quang sáng sâu hà tử mờ mịt, sinh ra giọng kia, có giác quen thuộc, lúc mình chân lý Niết Bàn động cũng âm thanh hiện.
- Đây gian lưu lại cho ngươi, sợ có ngày đi tới bước này.
Giọng uy nghiêm vang lên, lập tức một ảo hiện mặt Du, đầy uy nghiêm và cao lớn.
Nhìn ảo nhiên run lên, cầm vàng, đồ sát vô cổ năng kia.
Đối mặt với giác mình quan sát rõ ràng, lúc hồ lại có giác mình có ít liên quan tới này.
- Tiền là?
Ánh mắt cung kính, tồn tại đỉnh giữa địa, sâu h/ồn, biết rõ phận hắn.
Thân hùng vĩ nhìn Du, lẳng lặng đứng đó, nói:
- Bản thánh Huyền, tiền nhiệm chưởng khống Giới.
- Bái kiến tiền bối.
Tuy đã sớm đoán ra lai lịch giờ phút xong chấn động.
- Không cần đa lễ, vừa rồi thần thức nhìn chiến?
Đông hỏi Du.
Lục gật gật đầu, mắt đầy kính hi sinh mình, Thần Linh chấm dứt một hồi kiếp nạn, lòng dạ và phách làm xem mà đủ.
- đã nhìn thấy, cũng cần lời.
Nhìn gật đầu, nhìn với Du:
- Vũ trụ sơ khai, gian lưu ly, gian bất thẳng khi có một ngày, mở, vũ trụ sinh, nhật tinh thần thổ thủy gian có trật gian tìm được vị trí, vũ trụ ổn, gian dằng dặc trôi qua, vật đổi sao dời, vô năm đi.
Nói xong, nhiên dừng lại, hỏi Du:
- cũng đã biết sau hiện chuyện gì chứ?
Lục nói:
- sơ khai, vũ trụ tạo gian mênh mông hiện giới, tục truyền có giới, hình vũ trụ.
- Sinh gian cho rằng điểm sơ có cũng khó trách, tự nhiên biết.
Đông than thở, lắc đầu, sau nhìn ra:
- Sau sơ hiện phải mà theo thứ tự còn có Giới. Trong hiện nhất, đều dùng làm chủ.
- tiền vậy, do diễn sinh mà ra sao?
Lục vậy, kh/iếp sau hỏi Huyền.
Đông tiếp tục lắc lắc đầu, nói:
- Ba đúng cơ mà sinh, chúng đều bị chế, lúc dùng sức một mình cũng bởi vì giới, nếu cũng có biện làm gì.
- do tiền kh/ống do ai kh/ống ch/ế? Chẳng lẽ là...
Lục có chút nhíu mày, xem ra và mạnh nhất.
- Có lẽ đã đoán Thần Linh Vương kh/ống do phụ Tôn Phách kh/ống ch/ế.
Đông nhìn ra:
- mở, sinh, vũ trụ va chạm, kí/ch th/ích chấn động rất thanh lên thiên, trọc lắng xuống địa, thần với thiên, thánh đầy bắt th/ai nghén sinh linh, năm gió nổi mây phun, chinh chiến ngừng, gi*t ngớt, vô sinh vẫn lạc, thẳng khi sinh hãn nhất trở độn. Trọng nhất sinh mạnh nhất kh/ống cũng thánh, phụ Phách Thiên, còn có thủy tổ Thần Linh tộc Thần Linh Vương.
Lục lắng từ nói, khó tưởng tượng vào cổ, cổ năng đàn, năm năm hiện rất nhân vật hoa đại, cũng sinh trưởng vô gi*t chóc và chinh chiến.
Đông tiếp tục nói:
- Ba có chủ, thánh kh/ống định trụ giới, làm cho định vị, mượn Đạo trạch, vạn sinh sôi, vạn tộc đạt được vô lượng công đức, vận may dung hợp từ nay về sau biểu Đạo kh/ống giới. Nhưng Thần Linh Vương và phụ Tôn Phách chưa từ bỏ ý một lòng nghịch mà đi, phá vũ trụ mênh mông lũ chiến lũ mỗi lần bị Đạo ngăn cản, họ liên với chi chủ, sát ta, sát Đạo.
- mạnh!
Lục vậy, nội tâm thán, mạnh mẽ khủng bố, năm rừng, hoa chân chính.