" Cô biết tên ta không?"

Tôi đỗ dưới bậc thềm, xách dụng cụ định bước xuống.

Trần Manh Manh ngơ ngác co mình trong vòng tay Hà, một lúc sau mới lắc đầu: "Em hỏi rồi... nói."

Lý Hà nghe xong cũng đ/au đầu: "Thế làm sao bây giờ? đây toàn là m/ộ. Manh con nhớ xem manh không?"

Trần Manh Manh chí chẳng dám liếc ra cửa sổ, đôi mắt trũng vì thiếu ngủ cô khó tập trung. Cô gắng mở to mắt, suy nghĩ hồi mới thều thào:

"Có lồng... từng dẫn em về nhà. nhớ hai chiếc lồng lớn, qua cổng cái sân, rồi cá..."

"Manh phải hỏi mấy thứ đó!" Hà sốt ruột ngắt lời, "Con nhớ tên là gì, hay gì đi!"

"Cô bình chúng ta nhiều thời gian." Tôi c/ắt ngang nóng "Tôi xem trước, hai người đợi ở đây."

Xách xẻng bước xe, lần lượt kiểm tra các tấm bia. Phần khắc đã nhòa, mấy ngôi hoang phía sau chí nứt vỡ. Đi một vòng vẫn ngôi nào biệt, mặt đã gần lên đầu.

Tôi đứng suy tính đào đại một lên không, coi như giải quyết tâm bệ/nh cho Manh Manh. chuyện đã xong ngủ ngon được. Nói thật, đến vẫn chưa tin hoàn toàn.

Chuyện đào hoa" quấy nhiễu ở đây... liệu thật?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm