Trước khi Cố Hành Vân nắm lấy cánh tay tôi, tôi chẳng có chút tự tin nào.
Tôi không dám quay lại, sợ hắn thấy đôi mắt đỏ hoe của mình, thật x/ấu hổ.
Nhưng Cố Hành Vân luôn đi ngược lại với mong muốn của tôi.
Hắn vòng ra trước mặt tôi, chăm chú nhìn tôi: "Chạy cái gì? Cậu đến tìm tớ mà?"
Tôi cúi đầu không đáp.
Cố Hành Vân nâng cằm tôi lên, buộc tôi phải nhìn vào hắn: "Sao không nhìn tớ?"
Không muốn tự chuốc lấy nh/ục nh/ã, tôi rút thẻ đen đưa cho hắn: "Nghe nói cậu bị khóa thẻ ngân hàng là vì tôi. Tôi trả lại tiền, cậu đừng đi làm thêm nữa, tập trung học đi."
Cố Hành Vân nhìn tấm thẻ trên tay tôi, sau đó bật cười: "Đúng là vì cậu thật."
"Vì cậu, tớ không chỉ mất hỗ trợ tài chính từ gia đình, mà còn mất cả hạnh phúc đời mình... Cậu chỉ cho tớ tiền thôi sao?"
Ý gì đây?
Tôi ngẩng đầu lên: "Chẳng phải cậu thay lòng đổi dạ rồi sao? Cậu vừa cười rất tươi với Omega kia..."
Khóe miệng Cố Hành Vân nhếch lên: "Ồ, tớ cười với người khác thì cậu không vui à?"
Tôi ấp úng, hai bàn tay siết ch/ặt.
Cố Hành Vân nắm lấy cổ tay tôi, từ từ trượt xuống, cử chỉ vô cùng thân mật.
Cả người tôi như bị điện gi/ật.
Những ngón tay đan vào nhau, hắn đưa tay áp vào má mình, như yêu tinh quyến rũ lòng người: "Không vui thì cứ hỏi tớ, đ/á/nh tớ cũng được."
"Đây chẳng phải là sở trường của cậu sao? Ai lại thay lòng nhanh thế chứ? Đáng bị đ/á/nh."
Hắn quá biết cách quyến rũ.
Mặt tôi đỏ bừng như núi lửa phun trào.
Tôi lại nóng lòng muốn biết một câu trả lời: "Vậy cậu đã thay lòng đổi dạ chưa?"
Cố Hành Vân thay đổi sắc mặt trong chớp mắt, gương mặt ấm áp như mùa xuân bỗng trở nên lạnh lùng: "Đương nhiên là không."
Dù hắn phủ nhận, nhưng tim tôi vẫn chùng xuống vì sự lạnh nhạt ấy của hắn: "Cậu đang gi/ận tớ à? Tớ xin lỗi..."
"Trước đây tớ thực sự không thể chấp nhận được chuyện ngủ với đàn ông." Tôi giải thích.
"Thế còn bây giờ?" Cố Hành Vân hỏi.
Tôi xoa xoa vành tai đang nóng bừng, nhìn trời nhìn đất, chỉ không dám nhìn thẳng vào Cố Hành Vân, giọng nhỏ như tiếng muỗi vo ve: "Bây giờ có thể chấp nhận rồi... Nên mới tìm đến cậu..."
Cố Hành Vân bật cười ngay lập tức, quay lại cuộc trò chuyện từ 1 phút trước: "Vậy là cậu thay lòng đổi dạ, đáng bị ph/ạt."
"Hả?" Tôi ngớ người.
Trời ơi.
Đúng là từ khi hắn gọi tôi là Kiều Tứ Nguyên, tôi đã thay lòng rồi.
Nhưng mà…
"Như thế cũng được sao?"
Cố Hành Vân đáp như điều hiển nhiên: "Sao lại không được?"
"Tớ sẽ ph/ạt cậu, nhưng để không làm cậu đ/au, tớ sẽ đ/á/nh vào mông."
Nói xong, hắn còn bổ sung thêm: "Không dùng tay."
Vậy dùng gì? Khỏi cần nói cũng biết.
Mặt tôi đỏ bừng, cố gắng mặc cả: "Hay là cậu làm top 1 lần, tớ làm top 1 lần nhé?"
Cố Hành Vân đảo mắt, gật đầu: "Đương nhiên là được."