7
Tối ấy tôi rất ngon.
Chu Cần thì biết.
Dù sao trời vừa sáng, anh đã chuồn mất tăm rồi.
Tuy bữa sáng đã m/ua xong tôi, nhưng tôi vẫn hơi vui.
Có giờ Cần cảm là một th/ái thích con trai, vừa hoảng lo/ạn vừa sợ hãi.
Thích thì có, muốn lại gần tôi quan tâm tôi cũng là lòng.
Nhưng đủ để phá vỡ sự sợ hãi anh để anh mở miệng với tôi.
Cho nên từ một góc độ khác mà nói, ra anh thích tôi đến thế?
Suy này mặt tôi xị ra.
Bắt phải thêm liều th/uốc mạnh, để kí/ch th/ích anh.
Vệ cá nhân xong, nay tôi tiết nên định đi đến gần sân thể dục tìm Cần.
Nói chừng thể nhìn cảnh tượng anh đang cởi huấn luyện.
Kết quả nhìn cơ bụng, lại vô đụng phải Cần đang tình.
Là bạn nữ định anh.
Vẻ mặt x/ấu hổ, là đang định nói tiếng lòng mình.
Tôi lại gần, lạnh lùng đứng nhìn.
Chu Cần với tôi là một chú chó ngốc.
Nhưng trong mắt khác lại là nam thần nghèo ra thì những thứ khác đều buff đầy thanh.
“Chu Cần, nếu cậu bạn gái, thể suy chút về không?”
“Đây là sáng m/ua cậu.”
Chu Cần nhận lấy, chút khó xử nhưng từ chối rất trực tiếp.
“Xin tôi thích.”
Sắc mặt tôi đã nhẹ nhàng hơn.
“Hả, vậy cậu thích thế nào, cố gắng chút.”
“Cậu ấy chiều, nhà tiền, bình thường cần vừa ý thì sẽ xị mặt, hơn nữa lười.”
...
Mặt tôi đen đáy nồi.
Chó ngốc.
M/ắng tôi sau đúng không?