Trò Chơi Ma Sói Quái Dị

Chương 11

04/04/2024 14:33

11. Tác giả có đôi lời muốn nói

Phần tái bút của cuối sách này sẽ mổ x/ẻ phân tích một số tình tiết và trứng màu, bởi vì kết cục tương đối OE, ở đây chỉ cung cấp một số ý tưởng khả thi. Dưới đây là một số vấn đề mà bạn bè tôi đã hỏi sau khi đọc:

- Có liên quan đến thiết lập bối cảnh. Nếu biết ba từ khóa tương đối nh.ạy cả.m là “Sự kiện vắc xin chui của Changchun Changsheng”, "Quân đội 731", "Đại học Cửu Châu", là có thể dễ dàng phát hiện "Công ty Trường đông (gọi tắt)", "Số thứ tự 731" "Sản xuất Cửu Châu" trong truyện này đều chỉ đến sự kiện đ/ộc á/c sau lưng trò chơi này: Công ty Trường đông đã từng là công ty có lòng dạ thâm hiểm, b/ắt c/óc người sống thí nghiệm vắc xin đ/ộc hại, đeo cho người bị hại VR để bọn họ cho rằng mình vẫn đang sống một cuộc sống hạnh phúc ở nhà (thiết lập tương đối kỳ ảo thực tế), những người bị hại này t/ử vo/ng cực kỳ bi thảm. Vì vậy có trò chơi trả th/ù này.

- Hai âm mưu lớn. Chương thứ nhất nhắc tới thứ Diệp Thành Âm yêu thích, một là 《 Thám Tử Lừng Danh 》, trong tập phim “Đảo Thiên Đàng”, nhân vật biên kịch dường như đã ch*t, nhưng thực tế anh ta đã tỉnh lại và trở về hiện thực, tương ứng với La Tiểu Lam. Thứ hai là《Và rồi chẳng còn ai 》 của Agatha Christie, trong những người t/ử vo/ng có một người chính là hung thủ, tương ứng với Chu Dịch.

- Chu Dịch là người nào? Chu Dịch có thể là nạn nhân thí nghiệm còn sống, hoặc là người thân của nạn nhân, hoặc là nhân sĩ chính nghĩa, để cho đ/ộc giả hiểu. Sau khi biết được chân tướng thì muốn trả th/ù, hắn thay thế Chu Dịch ban đầu mà công ty tuyển dụng, hòa nhập với mọi người, lừa bọn họ ra ngoài sau đó thực hiện trả th/ù. Kết cục cuối cùng của Chu Dịch vẫn là ẩn số, trong truyện không viết ra cụ thể số người ch*t trong trò chơi này.

- Tại sao phải lựa chọn những người này tham gia trò chơi? Cá nhân tôi cho rằng đây là một hành động trả th/ù không phân biệt, người trả th/ù cho rằng mỗi người trong Công ty Trường Đông đều không vô tội.

- Diệp Thành Âm có biết không? Có biết hay không, biết bao nhiêu, mỗi người mỗi ý. Có lẽ không chủ động hoặc trực tiếp tham dự.

- Làm sao biết được trò chơi m/a sói là hư ảo? Có rất nhiều chỗ vô lý trong trò chơi m/a sói này, ví dụ như th* th/ể đột nhiên biến mất, TV tự động mở ra, cũng ám chỉ đây không phải là thực tế.

- Tại sao Chân Tồn và Diệp Thành Âm "Sống sót"? Quy tắc trò chơi, tính toán chính x/á/c (bao gồm sử dụng hợp lý th/uốc giải để dẫn đến kết quả hòa), so sánh tỷ lệ giữa các cặp đôi với tình yêu đích thực và tương ái tương sát, mỗi người mỗi ý.

- Tại sao thượng đế là bài X? Giống như trong bộ phim《Xin nghe lời thần linh》vậy, hỏi ai đang nói dối, nhưng thật ra chính bản thân Gấu Trắng đang nói dối. Người chơi thường chỉ biết chú ý người chơi, lại bỏ quên thượng đế - chúa tể chân chính của trò chơi này.

- Tại sao La Tiểu Lam "Sống sót"? Tôi cho là La Tiểu Lam là một sự tồn tại tuyệt đối "Thiện", cho rằng "Gi*t người phải đền mạng", không bỏ phiếu cho ai, thậm chí t/ự s*t để đổi lấy sống sót chốc lát cho người khác. Ngô Tân Vân, Dương Tường, những người không tốt lắm này cũng là người cực kỳ tốt bụng trong mắt La Tiểu Lam, vì "Thiện" tuyệt đối này nên đã "Sống sót" sau khi tỉnh lại trong thế giới thật.

- Kết cục của ngoại truyện này là gì? Sau khi tỉnh lại là thế giới ảo hay là thế giới thực? ... Bạn cảm thấy thế nào, nhìn thấy thì là thật sao? Bạn càng muốn tin tưởng cái nào hơn?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Sư phụ mỗi ngày cầu xin tôi đừng phá vỡ cảnh giới nữa.

Chương 164
Trước hết, kết luận là: Tuân Diệu Lăng đã xuyên việt. Hơn nữa, cô ấy xuyên việt đến một thế giới tu tiên. Tin tốt: Cô ấy có linh căn tuyệt hảo, ngộ tính siêu quần, việc đột phá dễ dàng như ăn cơm uống nước, chỉ trong vài năm đã đạt đến cảnh giới mà thường nhân không thể sánh bằng. Tin xấu: Thiên đạo nhắm vào cô ấy. Cô đột phá càng nhanh, thiên đạo đánh càng hung, dường như có chủ ý muốn cô chết. Sư phụ tận tình khuyên bảo: 'Ngoan đồ, chúng ta có thể đừng đột phá được không?' Sau khi bị thiên lôi đánh cho toàn thân nám đen, Tuân Diệu Lăng gật đầu liều mạng. Nhưng, không ngờ rằng, do tư chất quá nghịch thiên, việc đột phá không chịu sự kiểm soát của cô. Đi du lịch chiêm ngưỡng di tích lão tổ nhà khác, cô đột phá. Tham gia thi đấu của tu tiên môn phái, chỉ xem một hồi, cô đột phá. Khi tiên ma hai phe giao chiến tại bí cảnh, cô ra tay trừ ma, cô đột phá. Mọi người đều thốt lên: '... Không phải, thiên đạo ngươi mở mắt xem đi, cái này có hợp lý không?!' Trường cảnh một: Người mang kim thủ chỉ, Long Ngạo Thiên sư điệt, tự tin khiêu chiến thiên tài tu tiên Tuân Diệu Lăng, bị cô đánh bại ba lần, phá vỡ phòng ngự, đạo tâm tan vỡ. Từ đó, thiếu niên mất hẳn quyền nói những lời cuồng ngạo. Hắn buộc phải giả vờ rộng rãi khiêm tốn trước mặt mọi người. Chỉ vào ban đêm, khi không ai thấy, hắn mới đấm ngực dậm chân, âm thầm rên rỉ: 'Không phải, nàng dựa vào cái gì vậy?!' Đến nỗi hệ thống nhiệm vụ, vốn chỉ ban bố, cũng lên tiếng: 'Ngươi nói ngươi không có việc gì chọc giận nàng làm gì?' Trường cảnh hai: Thiếu chủ lang tộc, thân mang nhân yêu hỗn huyết, nhiều lần bị xa lánh trong tu tiên tông môn, sống trong sợ hãi. Nhưng đó là do tộc nhân cố tình sắp đặt. Đàn sói muốn tiêu diệt thiện lương trong xương cốt hắn, loại bỏ sự thân cận với nhân loại, biến hắn thành yêu tôn lãnh khốc tàn nhẫn. Rồi Tuân Diệu Lăng mở miệng nói ba câu: 'Ngươi nói trên người hắn có yêu huyết, vậy thì sao? Thuần huyết đại yêu ta đều đánh không lầm, huống chi hắn là nhị đại hỗn huyết. Có ta ở đây, hắn còn có thể phiên thiên?' Ba câu đó biến con sói âm u thành chó Samoyed nuôi trong nhà. Đàn sói: '... Thôi vậy, tộc ta bỏ cuộc!' Trường cảnh ba: Tiểu sư muội y tu, thể chất đặc thù, trời sinh thánh mẫu, luôn nhẫn nhục chịu đựng. Mỗi lần Tuân Diệu Lăng gây rối trước, cô ấy phải cứu chữa phía sau, ngăn họ 'thăng thiên'. Cứu một, hai, ba, bốn người, cứu nhiều đến chết lặng. Cuối cùng, khi người khác lại muốn PUA cô, ép cô phóng linh huyết chữa thương, cô mặt không chút thay đổi nói: 'Cái này còn không nặng bằng một đạo kiếm khí của tiểu sư tỷ ta. Nhiều người như vậy đều tự khỏi, sao ngươi không được? Là không muốn sao? Ngươi bị thương không phải trách nhiệm của ta. Đồ ăn liền đi luyện!' Trong truyền thuyết, Tuân Diệu Lăng của Quy Tàng tông là một người rất tồi tệ. Thần tiên, yêu ma, không ai không ghét cô. Vì cô thường nói: 'Ai, ta thực sự không muốn đột phá.' Nội dung nhãn hiệu: Thiên chi kiêu tử, Tiên hiệp tu chân, Sảng văn, Nhẹ nhõm.
Linh Dị
Ngôn Tình
280
Thế thân Chương 22
Mầm Ác Chương 12