Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Chương 9: Muốn ngủ cùng em

04/03/2025 14:33

Trong trả nữa “Xuống em sẽ vào đấy”

“Tôi tự mình !” Giọng đầy tức lên. Hắn biết còn gi/ận giọng “Xuống !”

“Không mau biến !”

Dường thỏa hiệp đối tác dụng thở bị khóa trái đẹp khẽ chìa khóa túi ra.

*Cạch….

Du Huân gi/ật mình quay tự hỏi vào trước “Em đây Hắn chìa khóa ngạo nghễ càng Huân thêm tức gi/ận cầm gối chọi “Đi ngoài.”

“Không !”

“Anh ?”

“Ăn cơm.”

“Vậy tự !”

“Tôi em dưới Mau !” Một cái cùng đục dần đủ Huân sợ sệt mím môi giường. Rõ còn dám lệnh ???

Nhìn khuôn nhỏ tức đến sắp khóc bước đến gần giọng “Được nên chọc em Mau nên bỏ bữa.”

Nghe dụ dỗ Huân trầm lướt qua dưới. nhếch thong thả bước đi.

***

Đồ dọn sẵn quản gia chén xới xếp gọn gàng cúi ghế trái cầm gắp thức cứ gắp gắp mãi Huân đành lòng dẹp chuyện gi/ận dỗi sang cầm gắp vào chén giúp !”

Khóe giương trầm giọng trả “Vậy phiền em Thận híp ăn.”

Du Huân môi đút lòng kỳ sung sướng vờ tốt thật cả hai nhhưng vì chăm sóc vờ khó khăn vậy- -.

“Tôi món đó.” chỉ về thức . Huân cầm gắp “Há ra…”

Hắn hệt mẹ đút con cứ chằm chằm hỏi ?”

“Tất nhiên có.”

“Ấy….tại đó chịu làm chảy !” Huân đặt Thức đột nhiên rơi trúng cầm nhỏ Huân lưỡi liếm sạch. gi/ật nảy Chiếc lưởi nóng lượn quanh khẽ liếm mút những vết thức rất nhàng chỉ hành đó nóng bừng. thong thả liếm mút từng hàm răng trắng đều thon nàng.

“Á…” Huân !?

Đôi môi mỏng rời mảnh khảnh màu xanh thẳm trêu “Dấu ấn.”

Khuôn nhỏ đến rỉ m/áu môi máy điệu bộ Huân bật ha xoa thanh âm trầm thấp no !” cúi vầng trán trắng nộn vui “Em cứ từ từ !” rồ quay lưng ra.

Du Huân này bừng đ/ập bồn rửa hăng xông thẳng tầng hai. khốn này nhất bỏ qua nhất địnhs ẽ đ/á/nh đ/á/nh Quản gia lửa đoán cãi nhau nữa rồi. Thật từ khi về đây tòa này sống.

* Huân hăng dùng chân đạp cánh bật vào thay áo quay phụ trước tức gi/ận cùng híp “Bà xã tìm ?”

Nàng bặm môi xung quanh phát hiện cây bong chày để gần cầm vào phòng. “Em…muốn làm ?”

“Đồ khốn phải đ/á/nh !” dậm cây sàn Huân dùng tục đ/á/nh đều né đẹp :

“Dừng Huân em đối xử bị ?”

Du Huân thở phò tục qua “Bị ? Mặc do anh….lúc nào trêu hết.”

*Rầm…Rầm…

“Dừng lại.” Pặc… Bàn khỏe giữ cây Huân mím môi “Ngô mau bỏ ra.”

“Bỏ để em phá ?”

“Là tại nào chọc luôn giở trò bi/ến th/ái tôi….” Bao nhiêu ức đều màu đen tròn làn veo chảy má trắng hồng….Ngô giọng gi/ật cây quăng đất ôm “Được đừng khóc…”

“Mau buông buông ra.” Huân vùng cố gắng thần càng siết hơn “Ngoan sai. Đừng gi/ận nữa.”

Du Huân khóc nữa gục vào lồng hắn. buông lau những nàng.

“Miệng lưỡi trơn tru.” mồm bất mãn nói.

Ngô mỉm “Như em ng/uôi gi/ận.”

Nàng lườm bỏ ngoài bị giữ Huân quay ?”

“Đi !”

“Bây ? Còn sớm mà.” chỉ 8 30 phút ? Điên ?

“Phải.” giường Huân vùng tại theo còn nữa…đây mà.”

Ngô mỉm híp cùng em tất nhiên phải giường tôi.”

“Tôi chưa ngủ.” nhất quyết dĩ nhiên nằm giường đó.

“mặc em.” Dứt lôi giường đ/è tấm nệm êm ái giọng điệu bỡn cợt “Nếu em ngoãn đừng trách tôi.”

“Anh làm ?”

“Để chỉ sử dụng ‘tấn công’ em đấy”

“Anh….đồ sỉ.” đ/á/nh chụp cùng x/ấu hỏi nữa ?”

Ngẫm Huân đành gật “Có.” chắc sẽ bị làm thịt thôi ta đâu phải bình thường…

Ngô mỉm vào lòng chắc khỏe ôm trọn mảnh Huân nghẹt thở ?”

Hắn trán “Không đâu.”

Du Huân bội nằm lòng cứ ôm “này chưa ?”

“Chuyện -Thanh âm trầm thấp lên.

“Tại đồng cuộc này ?”

Hắn hơi ngạc nhiên câu hỏi nhắm từ tốn trả “Vì tôi. còn em ?”

“Tôi khựng nên thật chohắn biết chỉ vì bị phản bội nên đồng cưới ? Huân ngập ngừng cũg từng thật thật biết nên trả nào.

“Có phải vì nhóc họ Kỷ Đột nhiên câu gi/ật mình biết ? Huân trừ “Làm…làm có.”

“Du Huân em gạt đâu.”

Nàng ngước khuôn điềm tĩnh khác vui…Du Huân giọng “Chỉ trước thôi…ưm…”

Không cần nghe câu cúi sâu môi tươi từ dàng đến hăng say dưa cái lưỡi thơm tho ngây ngô . Lúc còn vùng hiểu tại bây phối hợp ? Hai lưỡi dưa nhau lưỡi dàng còn hơi thở yếu ớt Huân bị nuốt trọn quả thật cuồ/ng say này chịu được. Hồi lâu lưu luyến buông phụ lồng thở h/ển mơ màng xinh đẹp đến quyến “Sau này đến khác ngoài tôi.”

Du Huân bị chằm chằm khó chịu bậy !” đủ biết làm chuyện x/ấu cấm.

Ngô bật “Em biết ?”

“Nhìn x/ấu ai đóan được.”

“Vậy Hắn đồng tử xanh thẳm tà mị cúi sát khuôn nhỏ Huân vội quay sang chỗ khác “Phải…”

Cánh rời giữ cằm thon nhỏ quay đối phép lãng tránh. khẩy “Lúc nãy chẳng phải em rất hăng say bây ?”

“Hăng…hăng say cái anh…tôi…tôi ngủ.”- Huân quay lưng về phía chăn nằm ngủ.

“Vừa nãy mà.”

“Bây rồi.”

Ngô nhịn nằm vào lòng ôm từ phía mái tóc cưng chiều “Bà xã…ngủ ngon !”

Du Huân trả đ/ập thình thịch nắm tấm chăn sợ nghe đ/ập thật hiểu nổi việc xảy trước đây sẽ chống cự đuổi ngoãn nằm im….Người nằm phía nghe rõ từng lòng dâng cỗ hạnh phúc khó tả…

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm