Tôi ôm con người nóng hổi đến phòng y tế.

Nhưng y tá lại vắng mặt.

Phó Chu vẫn nắm ch/ặt áo ng/ực tôi, giọng nũng nịu đáng thương:

“Tiền bối, em khó chịu quá.”

Tôi lật đật tìm cách giải nhiệt:

“Hạ nhiệt vật lý, dùng nước ấm lau người.”

Tôi cởi cúc áo hắn...

Da Phó Chu trắng nõn.

Trông hắn g/ầy khi mặc áo, nhưng cơ bắp đâu ra đấy.

Thậm chí... mắt tôi lướt xuống dưới.

Ch*t ti/ệt.

Là đàn ông với nhau mà tôi thua xa.

Tôi cầm khăn ấm lau người cho hắn.

Đang định lật người hắn lại thì cổ tay bị nắm ch/ặt.

Ánh mắt đen láy của Phó Chu nhìn tôi, nheo mắt cười:

“Tiền bối đang lau chỗ nào thế?”

“Cậu không bị trúng nắng?”

Hắn nghiêng đầu: “Có lẽ bị thật, nhưng nhờ tay nghề tiền bối mà em tỉnh lại rồi.”

“Buông ra.”

Phó Chu không những không buông mà còn áp sát vào tai tôi.

“Tiền bối, nếu cứ cọ xát thế này thì sắp có chuyện rồi.”

Tai tôi đỏ ửng vì nóng bừng.

“Đúng là có bệ/nh, lần nào nói chuyện cũng dí sát… Ưm.”

Một cảm giác mềm mại chạm vào môi.

Tôi đờ người.

Trời ạ, đó là nụ hôn đầu của tôi.

Phó Chu buông tôi ra, vẻ mặt đầy tinh quái:

“Tiền bối, anh cũng thích con trai đúng không?”

Mặt tôi đỏ bừng, đẩy hắn ra.

“Cậu bị đi/ên à?”

Giọng hắn giả vờ ngây thơ: “Nhưng anh ơi, lần trước trong ký túc xá khi bị chúng em đ/è, anh cũng có cảm giác mà.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm