Lươn vọng nguyệt

Chương 9

09/02/2024 18:16

Vì buổi tối ngày hôm này, tôi đã chuẩn bị đầy đủ.

Cái móc câu tôi lén mang theo lên núi lúc này vừa vặn rơi ở bên cạnh tôi, đây là thứ đồ tôi tr/ộm trong nhà của ông Triệu gi*t lợn ở trong làng.

Đây là móc cốc nhà bọn họ dùng để treo thịt lợn, tôi còn cố ý mài nhọn đầu nữa.

Đầu móc câu màu bạc tỏa ra ánh sáng lạnh lùng dưới ánh sáng, tôi cắn ch/ặt răng, hung á/c cầm móc câu đ/âm vào đỉnh đầu của con lươn vọng nguyệt.

Móc câu đ/âm xuyên qua miệng con rắn vọng nguyệt, sau khi đ/âm qua cánh tay tôi cũng đã móc ch/ặt vào cằm của nó.

Rắn vọng nguyệt bị đ/au bắt đầu ra sức giãy giụa, những con lươn vọng nguyệt khác sau khi ngửi thấy mùi m/áu tanh của rắn, cũng phát đi/ên nhào về phía tôi.

Sức lực của nó thật sự quá lớn, tôi bị nó kéo vào trong bùn đất lăn mấy vòng.

Không qua bao lâu, vùng da lộ ra tôi của tôi đã bị lươn vọng nguyệt bám ch/ặt.

Bọn chúng đi/ên cuồ/ng cắn x/é cơ thể tôi, tôi cũng không quan tâm gì đến cấm kị không thể gi*t lươn vọng nguyệt gì đó nữa, lôi ra con d/ao làm bếp chuẩn bị trước ra ch/ặt.

Ao bùn đã bị nhuộm thành một màu đỏ từ sớm, tôi đờ đẫn vung d/ao làm bếp, không thể đếm rõ được rốt cuộc là bản thân mình đã gi*t ch*t bao nhiêu con lươn vọng nguyệt.

Dần dần, mọi thứ xung quanh trở nên càng lúc càng yên tĩnh.

Tôi đơ mặt kéo con rắn vọng nguyệt với sức giãy giụa càng lúc càng nhỏ lên bờ, con vật này rất nhiều linh khí, lại đã sống nhiều năm thế kia, chẳng thể nào ch*t dễ dàng đến thế được.

Khi kéo con rắn lươn, tôi kinh ngạc nhận ra, những chỗ tôi bị thương hễ chạm phải dịch nhầy của nó thì dù đang chảy m/áu sẽ ngừng lại.

Sau khi tôi dùng dịch nhầy của nó bôi lên những nơi bị thương nghiêm trọng nhất xong, cuối cùng tôi cũng hết sức ngồi bệt trên đất.

Một cơn gió núi thổi đến, cuốn đi mùi m/áu tanh gây mũi vào trong không trung.

Tôi nằm một lát, sau khi đầu óc rõ ràng, tận sâu trong đáy lòng tôi cuối cùng cũng xuất hiện nỗi sợ hãi mãnh liệt.

Tôi đã gi*t lươn vọng nguyệt!

Tôi đã gi*t rất nhiều rất nhiều lươn vọng nguyệt!

Tôi ngồi bật dậy tuyệt vọng nhìn ao lươn, trong ao bùn ngổn ngang đầy x/á/c lươn vọng nguyệt.

Nếu như bị người trong làng nhìn thấy cảnh tượng này…

Tôi rùng mình, cố gắng đứng dậy, vứt con lươn vọng nguyệt câu được lên đất, sau đó cắn răng xuống ruộng lần nữa.

Nơi m/áu chảy thành sống thực ra cũng chỉ là một khoảng nhỏ bé thế này, tôi dùng bùn đất khác đắp lên những vết m/áu này là được.

Sau đó lại ch/ôn những con lươn vọng nguyệt đã ch*t thật sâu, những loại lươn với cá khác sẽ ăn hết xươ/ng thịt của bọn chúng.

Việc ngày hôm nay, sẽ không có ai phát hiện ra.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Chị Gái Bỏ Trốn Hôn Lễ, Tôi Bị Ép Buộc Kết Hôn Với Thái Tử Giang Hồ

Chương 9
Chị gái bỏ trốn khỏi hôn lễ, tôi bị ép gả cho thiếu gia giang hồ. Để tự vệ, tôi giả làm người điếc. Thiếu gia lại trước mặt tôi chê bai tôi thậm tệ: "Hay gọi em là bé điếc vậy" "Chà, sao em mềm mại thế? Chỗ nào cũng mũm mĩm như bánh bao đã lên men ấy." "Hừm, thân hình đẹp trai thế này mà phí cho em rồi." Tôi: "..." Về sau hắn càng lấn tới, lợi dụng việc tôi không nghe được để nói bậy: "Cưng khóc hay quá, nếu anh mạnh hơn chút nữa chắc càng hay hơn nhỉ?" Tôi dùng ngôn ngữ ký hiệu: "Đồ ngốc!" Thiếu gia vui vẻ hỏi ý nghĩa. Tôi mở miệng: "Khen anh giỏi lắm" Thiếu gia còn vì tôi chuyên tâm học ngôn ngữ ký hiệu. Không ngờ lúc hắn về, tôi vô tư dùng ký hiệu chào: "Thằng ngốc về rồi" Rồi tôi thấy khuôn mặt hắn đen như mực, càng thêm ảm đạm. Khóe miệng hắn nhếch lên chậm rãi: "Thằng ngốc?" "Khen tôi giỏi hả?" Tôi: "..." Trời ơi!
Hiện đại
Ngôn Tình
0