Lươn vọng nguyệt

Chương 14

14/02/2024 01:58

Tôi thùng dầu đã vào ao bùn, lại đổi khác tiếp đổ.

Để nguyệt, phải cách bí mật.

Cần dùng m/áu tươi cô gái câu nguyệt làm dẫn thể làm sạch kịch đ/ộc nguyệt.

Hôm qua câu được con rắn nguyệt to thế, cũng biết đã bị người rút bao nhiêu m/áu.

Vì lẽ đó nằm hôn mê giường hai ngày, hôm đi đi vững nữa.

Người uống m/áu tôi, nguyệt tôi.

Thế nhưng m/áu hề ngon thế.

Trong đầu lướt nhanh một đời ngắn ngủi chính mình.

Trước đấy từng nghĩ, chị gái là ánh sáng duy địa ngục tối tăm tôi.

Chị ta mỉm cười dàng tôi, lén lút giấu một cái bánh cao lương cho khi mẹ cho cơm.

Bây nghĩ lại, tất cả cơn phải chịu, trận roj hứng, rõ ràng thiếu oan uổng phải chị ta.

Ánh sáng rồi, vậy thì mọi người xuống địa ngục cùng nhau thôi.

Tôi sạch vết dầu và đất chân, ngồi bờ ruộng lặng thưởng thưởng ánh lửa ruộng.

Vô số cá giãy giụa đ/au đớn ngọn lửa, một mùi nướng lẫn mùi khét đất, theo gió thổi lên tôi.

Thơm thật đấy, chẳng trách mọi người thích thế.

Tôi khịt mũi, vui vẻ thưởng thức bóng dáng quằn quại ánh lửa.

Lửa ch/áy mãi chiều, cả ruộng bị đ/ốt nứt nẻ.

Thỉnh mấy con trốn dưới lầy may mắn sót chờ nổi nữa mà chui khỏi đất, sau đó lại đ/au khổ lăn lộn đất nứt.

Lửa vừa ch/áy lâu, nhiệt độ ruộng lúc vẫn cao.

Từ bây trở đi, cô gái nào nguyệt mà bỏ mạng nữa.

Bởi tôi, bao tìm một con nguyệt nào nữa.

Tôi tay đi xuống núi.

Lươn nguyệt ch*t rồi, nên lượt bọn họ rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm