Tôi gi/ật mình quay quả nhiên là Lạc Tinh.
Lập tức, tôi ném ngay chỗ xu trong tay vào trước mặt Diễn, rồi vội vàng nói:
"Anh ấy đúng là… đã lớn rồi còn chơi mấy trò này, cô ngăn được."
Trẻ con nghĩ ngợi nhiều, Diễn lại cười lớn.
Tôi nghi/ến răng, dùng ánh mắt cảnh cáo anh.
Anh cười gật đầu, ý gì.
"Chị đâu?" hỏi Lạc Tinh.
"Chị có việc, để chơi trong lâu đài bơm hơi."
"Vậy sao lại ra đây?"
"Vì chán quá!"
Tôi bắt đầu dạy dỗ:
"Không được tự ý rời khỏi chỗ có sự phép chị, biết chưa?"
"Em biết quanh đây anh chị viên, họ sẽ bảo vệ em."
"Được Tiểu biết được đi người lạ là tốt." Diễn đầu bé.
"Đừng cô giáo càm nữa, anh gắp thú em."
Lạc bụng, nói:
"Nhưng đói quá."
"Em ăn gì?"
"Hamburger!"
Nói là làm, chúng tôi đưa Lạc đi ăn hamburger.
Khâm Diễn phần trẻ em, ăn xong nhanh, còn ra thòm thèm.
"Tôi nghĩ… vẫn có ăn thêm." với Diễn.
Anh gật đầu:
"Nhưng cũng nên để ăn quá nhiều."
Sau bàn bạc, chúng tôi quyết định ăn thêm, sợ khó tiêu.
Vì vẫn còn nhiều xu chưa dùng, Diễn đưa Lạc chơi trò mô b/ắn sú/ng, ném bóng.
Cậu chơi vui vẻ.
Đến 9 giờ rưỡi tôi cũng nên về.
Khâm Diễn dặn dò viên trông coi Lạc cẩn thận, rồi đi cùng tôi.
Hai bên khu Lệ Phủ khá xa, nên anh quyết định xe đi bộ tiễn tôi.
Dọc đường, hoa trúc đào thỉnh có vài người đi qua. Một chú chó hoang ngủ bên vệ đường, tiếng chân hé mắt, sau đó lại cuộn mình ngủ tiếp.
Dưới ánh đèn đường, bóng tôi và Diễn dài ngắn.
Trong khoảnh khắc vốn dĩ nên lãng anh đột nhiên chạy tới, mạnh lên bóng tôi.
"Anh, con!" nghi/ến răng từng chữ.
Khâm Diễn dừng lại:
"Cô à?"
Tôi còn chưa trả lời, anh đã giọng trầm ấm khiến tôi bỗng đ/ập nhanh hơn:
"Vậy m/anh không?"