Tỷ Muội "Tình Thâm"

Chương 7

20/09/2024 15:42

Tiết Hành Tri nổi đi/ên.

Sau khi nhìn thấy th* th/ể Ng/u Tố Tố, đã phát đi/ên.

Khi hắn nhìn ta, hai mắt đỏ ngầu, sát ý thoáng hiện.

Nhưng sự lương thiện của hắn đã ngăn hắn lại, hắn không ra tay với ta mà chỉ bảo ta cút.

Ta bị đuổi ra cửa lớn Tiết gia, hoang mang ngồi trên bậc thang góc đường.

Trái tim ta trống rỗng, dường như có một bàn tay đang đào trái tim ta mang đi, m/áu chảy đầm đìa, tựa như d/ao x/ẻ.

Vạn mái ngói lấp lánh như rồng lửa, cỗ xe mặt trời đứng yên khiến giọt mồ hôi nhỏ giọt. Dưới cái nắng gay gắt, ta lại như rơi vào động băng, lạnh thấu xươ/ng.

Ta h/ận chính bản thân ta, nếu như kiên quyết không gả cho Tiết Hành Tri, có lẽ sẽ không hại Ng/u Tố Tố.

Tố Tố là một người tốt, ta mong người ch*t là ta hơn hết.

Trong đầu ta đang diễn ra cuộc chiến nội tâm, mỗi lần giao nhau, đều là một lần gi*t ch*t linh h/ồn ta. Ngay lúc này, đỉnh đầu bất ngờ bị bóng râm bao phủ, ta ngẩng đầu, nam nhân cẩm y hoa phục đang bung một chiếc ô.

"Ngũ điện hạ..." Giọng ta khàn đặc gần như không có tiếng.

Là Ngũ hoàng tử Thành Dụ, khi ta đến Hộ Quốc Tự gặp Trần phi, khi rời đi đã từng gặp mặt y một lần.

"Đứng dậy, đi theo ta." Thành Dụ nói.

Ta ngây ngốc đứng dậy, đi theo sau Thành Dụ.

Ta đã theo y lên một chiếc xe ngựa không bắt mắt, xe ngựa chạy về hướng ngoại thành.

Ta không hỏi Thành Dụ tại sao lại xuất hiện ở đây, cũng không hỏi Thành Dụ muốn đưa ta đi đâu, làm gì.

Ta không quan tâm.

Giờ này phút này, trong đầu ta chỉ có mỗi đ/au khổ, không có hơi sức để quan tâm đến những thứ khác.

Thành Dụ do dự ngắt quãng nói vài lời như có như không bên tai ta, dường như có nhắc tới Tiết Kim Diễn, rơi vào trong tai ta đều là tiếng ồn.

Xe ngựa cuối cùng cũng dừng tại cửa một biệt viện ở ngoại thành, biệt viện được thị vệ canh giữ nghiêm ngặt.

"Điện hạ..." Thủ vệ tiến lên hành lễ.

Thành Dụ phất tay, dẫn ta đi thẳng vào trong.

Đi rất lâu mới dừng lại ở cửa một căn phòng, Thành Dụ mở cửa sương phòng, ta nhìn thấy Ng/u Tố Tố đang đứng bên trong.

Ng/u Tố Tố còn sống!

Ta sững sờ tại chỗ, cảm giác như đang từ địa ngục bay trở về nhân gian, không dám tin vào mắt mình.

"Uyển Nhạc!" Ng/u Tố Tố vui vẻ gọi ta.

Ta òa khóc.

Tuyệt vọng, oán h/ận, sợ hãi, vào phút này đều biến thành những giọt nước mắt tuôn rơi như suối.

Ng/u Tố Tố đi tới ôm ta: "Đừng sợ, đừng sợ, ta vẫn còn sống, ta vẫn còn sống khỏe mạnh."

Tốt quá rồi, là sự thật, nàng không ch*t.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Phía Sau Núi Xanh

Chương 6
Lớp tôi bình chọn hoa khôi trường, tôi đứng đầu về số phiếu. Bạn thân từ nhỏ chế giễu mọi người mù quáng, treo ảnh xấu của tôi lên bảng tỏ tình. Cậu ấy luôn mâu thuẫn như vậy. Bề ngoài chê tôi xấu xí. Nhưng sau lưng lại chắt bóp tiền mua cho tôi chiếc váy đẹp nhất, đắt nhất. Giống như việc cậu chê tôi ngu ngốc như heo. Nhưng vừa mắng vừa kèm tôi học. Bạn bè bảo cậu ấy chỉ kiêu ngạo, thực ra đã say tôi từ lâu. Nên khi bắt gặp tôi hôn chuyển sinh sinh mới. Cậu ấy điên cuồng gào thét: 'Sao lại chọn nó?' 'Vì cậu ấy khen em xinh.' Giọng cậu bạn ngột ngạt: 'Chỉ vì thế thôi sao?' Tôi lắc đầu, nghiêm túc đáp: 'Không chỉ vậy.' Còn thông minh, kiên cường, rạng rỡ... vô số tính từ đẹp đẽ. Vào tuổi mười tám nhạy cảm tự ti nhất, lúc tôi xấu xí thảm hại nhất. Tôi đã gặp được thứ tình yêu không điều kiện và sự công nhận chân thành. Những thứ mà cậu bạn thân... chưa từng buồn thừa nhận.
Hiện đại
0