13
“Chuyện tốt, khi kiểm tra phát hiện hạn của cậu ấy đã từ khôi phục rồi!” Bác nhìn báo kiểm tra mỉm cười.
“Nhưng em ấy không buổi mình đã uống th/uốc, đây vì sao?” Hòa An nắm ch/ặt hỏi.
Tôi đứng một như đứa sai chuyện, căng thẳng không chịu nổi.
“Vậy chứng tỏ hạn còn chưa khôi Bác nói: “Không sao, được, hạn chuyển hóa hạn.”
“Luyện tập?” Hòa An nói.
“Trước tiên hãy lập ra việc cần cuộc sống hàng cho cậu ấy, mấy giờ nên trước gì sắp xếp rõ ràng, thực hiện mỗi để cậu ấy củng nhớ, hình lâu dài, cậu ấy sẽ không Bác nói.
Ôn Hòa An gật đầu.
14
Cha mẹ chạy tới bệ/nh viện khi nghe tức tôi, thẳng khi nghịch ngợm ra của bọn họ, mẹ hứng mức sôi nổi giống như cô bé.
Lần duy cha nghe của ông mà không đ/á/nh tôi, mà một khuất khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng, một vỗ vai nói: “Đứa ngoan, rốt cục đã trở lại!”
Ôn Hòa An cũng nói với bọn họ vấn đề hạn của tôi.
“Không việc rồi, định sẽ hoàn toàn khôi phục!” Mẹ kéo cánh của kiên định nói.
Bác cổ vũ nói: “Trước kia mất toàn hiện cậu ấy mọi người, đi bước này rất không dàng, định sẽ càng càng tốt, lên!”
“Cảm ơn bác sĩ.” Hòa An cảm kích nói.
“Cám ơn anh, bác Lý.” Tôi nhu thuận nói.
“Thật tốt, cậu rõ tôi, lên!” Bác rất hòa ái.
Tôi ngượng ngùng.