5
Nửa tháng Tần Thừa Diễn mang tới cho thiệp từ Ngũ công chúa.
Ta đọc đi đọc lại nhiều lần.
Tần Thừa Diễn nhìn tên trên thiệp mời, đôi mắt đen láy hiện tia khó chịu: "Nàng có muốn đi Nếu muốn đi, có từ chối thay nàng."
Ta tay qua ngồi tay hắn.
Dù chúng đã xúc kề nhiều lần nhưng vẫn chưa quen với việc ở gần vậy, đỏ bừng.
"Ngài đang lo lắng cho à? Ngài phải không?"
Tần Thừa Diễn sắc mặt tối sầm, vết đỏ bừng nhạt đi, lạnh lùng nói: phi, quá kiêu ngạo. Điều lo lắng làm thế nào để giải đ/ộc cho nếu lại."
Ta cười rạng dùng ngón tay chạm vào cằm hắn: “Thì ra ngài Vương gia ta.”
"Nàng!"
Ta thẳng mặt nói: “Tất nhiên phải đi rồi. Ngũ công chúa gái của Hoàng hậu nên đây lần đầu tiên đãi tẩu tẩu, nếu đi thì chẳng phải bị dấy những đồn sao?” Vô lễ với ấy? Bữa tiệc vì nhận được lệnh của Hoàng Hậu để kiểm tra ta, làm sao có rơi vào tay họ?
Bọ ngựa rình rập ve theo sau chim anh.
Nhưng biết bọ ngựa chim?
Người trước mặt vẻ mặt ủ rũ, dưới ánh trăng hiện những vết đỏ.
Ánh trăng soi thoáng mặt của trước mặt ta, giống miếng ngọc trắng b/éo ngậy dính khiến đặt xuống.
Ta hít hơi đ/è nén ham muốn lòng.
Hóa ra thực sự có loại cảm giác gọi từ nhìn đầu tiên.
Ngay cả việc muốn giấu ngưỡng m/ộ với mỗi ngày gần khiến mất trí.
Cảm giác lạ.
Ta đùa: “Nhưng ngài muốn nhắc ta, được ngài. Nếu làm thì khổ đấy!”
Hắn nghiến răng đẩy rồi người ngồi trên xe lăn rời đi, có vẻ lắm.