Diệp Nhạc Diêu đang tập trung quan sát nghi thức khởi động máy quay thì bỗng nhận ra Tần Diệu đứng im phía sau.
Bộ phim "Bệ/nh Mỹ Nhân Hào Môn Lão Công" được đầu tư quy mô lớn với buổi lễ long trọng. Ngoài đại diện nhà tài trợ, nhiều đơn vị truyền thông cũng có mặt.
Sau phần dâng hương của đại diện tài trợ, đạo diễn cùng dàn diễn viên chính lần lượt lên làm lễ. Dù đứng cách xa, Diệp Nhạc Diêu vẫn nhận ra hai diễn viên chính.
*Du Trắng tuy không phải người tốt nhưng ngoại hình không tồi - đúng là lý do khiến nhiều fan tiếc nuối khi hắn bị sập phòng.*
Tần Diệu gi/ật mình khi lần nữa nghe thấy giọng nói lạ. Anh quan sát chàng trai trước mặt - người hoàn toàn không hề mở miệng. *Phải chăng do thức khuya?*
"Diệu ca?" Trợ lý khẽ gọi khi thấy Tần Diệu dừng bước quá lâu.
Diệp Nhạc Diêu quay lại đối diện ánh mắt sắc lạnh dưới vành nón. Đôi mắt ấy với hàng mi dày phủ bóng xuống gò má, mang vẻ hút h/ồn kỳ lạ.
Tưởng mình vướng đường, Diệp Nhạc Diêu lịch sự tránh sang bên tiếp tục xem lễ. Tần Diệu ra hiệu cho trợ lý đi trước, bản thân vẫn đứng nguyên.
"Cậu là fan của Du Trắng?" Giọng Tần Diệu vang lên đúng như tiếng nói kỳ lạ ban nãy.
Diệp Nhạc Diêu ngạc nhiên quay lại: "Anh hỏi tôi?"
Gật đầu x/á/c nhận, Tần Diệu quan sát kỹ gương mặt tuổi trẻ trước mắt. Ánh nắng xuyên tán cây làm nổi bật đường nét tinh xảo cùng lớp lông tơ mảnh mai trên gò má chàng trai.
Diệp Nhạc Diêu lướt nhanh qua ký ức về các nghệ sĩ quen thuộc. Không nhận ra người này, cậu lập tức cảnh giác. *Dù chưa chính thức gia nhập làng giải trí nhưng phải đề phòng - có thể là phóng viên, nhân viên hãng phim, hay fan cuồ/ng...*
Cậu thầm nhắc nhở bản thân: *Muốn tồn tại trong ngành này phải luôn giữ hình ảnh hoàn hảo: không sai sót, không scandal, không nói năng bừa bãi! Dù chưa nổi tiếng vẫn phải rèn thói quen - nhất định phải trở thành nghệ sĩ không tì vết!*
Diệp Nhạc Diêu vung tay lên, nở nụ cười giả tạo vụng về như đang luyện tập: "Không phải đâu, em chỉ tính nhầm... người qua đường thôi mà?"
【Mắt em đâu có m/ù, sao thích loại cặn bã như Dư Trắng được?】
Hai câu nói vang lên gần như cùng lúc. Tần Diệu nhìn chàng trai trước mặt với ánh mắt phức tạp. Bề ngoài hiền lành nhu mì, nào ngờ lại giấu hai bộ mặt.
Tần Diệu đã x/á/c nhận âm thanh vừa nghe chính là từ Diệp Nhạc Diêu. Chuyện gì đang xảy ra? Phải chăng thức trắng đêm khiến anh giác ngộ "Độc Tâm Thuật"? Tần Diệu đưa tay sờ trán - nhiệt độ bình thường, không sốt.
Điều khiến anh bận tâm hơn là thông tin Diệp Nhạc Diêu vừa tiết lộ. Tần Diệu hít sâu lấy lại bình tĩnh: "Vậy em thích Dư Trắng ở điểm nào?"
Dư Trắng là nghệ sĩ ký hợp đồng năm ngoái, từng gây sốt nhờ vai phản diện và tính cách gần gũi fan. Luôn được khen ngợi khiêm tốn, chăm chỉ nên Tần Diệu mới giao vai chính phim hạng S "Bệ/nh Mỹ Nhân" cho cậu ta.
Diệp Nhạc Diêu chớp mắt liên hồi.
【Chỗ nào em cũng không thích.】
【Dư Trắng có điểm tốt gì đâu? Toàn khuyết điểm!】
【Để em nghĩ xem...】
【Ngủ với fan?】
Tần Diệu gi/ật mình, tưởng nghe nhầm.
【Chân đạp N con thuyền? Cả trai lẫn gái đều lẫn lộn?】
Anh nhíu mày, mím ch/ặt môi.
【Hồi cấp hai còn b/ắt n/ạt bạn học đến mức nhảy lầu... Rõ ràng là đồ cặn bã!】
Câu nói cuối khiến trái tim Tần Diệu đ/ập thình thịch. Chỉ một trong số đó bị phanh phui cũng đủ gây scandal.
Diệp Nhạc Diêu bĩu môi:
【Đúng rồi, em không thể thích loại người tồi tệ ấy.】
Nhưng vẫn giả vờ ngây thơ: "Dáng vẻ cũng tạm được."
【Dù sao gen di truyền không tệ.】
Tần Diệu nhìn chằm chằm, lặng người hồi lâu. Nếu Diệp Nhạc Diêu nói thật, sao cậu biết những tin này? Phải chăng Dư Trắng đã che giấu quá khứ và có người giúp dọn dẹp? Tần Diệu trùng vai, khí áp quanh người trở nên nặng nề.
Diệp Nhạc Diêu nói xong cũng nhìn tiếp khởi động máy nghi thức, không phát hiện chút nào đến Tần Diệu cảm xúc biến hóa.
Một lát sau, Tần Diệu đã đem cảm xúc đ/è xuống, ngước mắt lại nhìn Diệp Nhạc Diêu trong ánh mắt mang tới chút xem kỹ.
Chính là lúc này, một đạo thanh âm quen thuộc vang lên: "Diệp Nhạc Diêu! Ngươi chạy lo/ạn cái gì?"
Diệp Nhạc Diêu nghe được âm thanh trong nháy mắt quay đầu: "Nhị ca."
Tần Diệu đi theo nhìn sang, chỉ thấy Hoắc Yến trên người đồ hóa trang còn chưa kịp thay, vội vã hướng bên này chạy tới. Chú ý tới Tần Diệu ánh mắt, Hoắc Yến cũng nhìn lại, nhíu mày: "Tần tổng?"
Diệp Nhạc Diêu vội vàng liếc nhìn nam nhân bên cạnh.
Hoắc Yến tức gi/ận nói: "Tần Diệu, Tần Ảnh Đế, ngươi không biết?"
Diệp Nhạc Diêu con mắt phút chốc trừng lớn. Hoắc Yến đơn giản chào Tần Diệu rồi dẫn Diệp Nhạc Diêu rời đi.
Vừa đi Hoắc Yến vẫn không quên hỏi: "Điện thoại cho ngươi như thế nào không tiếp?"
Diệp Nhạc Diêu nhỏ giọng: "Quên mang điện thoại."
Hoắc Yến trách m/ắng: "Lần sau nhớ kỹ! Ảnh Thị Thành rộng như thế, nếu không phải ta..." Nói rồi hắn thở dài. Sau khi tình cảm không thành, hắn đã bị quản lý bắt quay lại đoàn phim. Bận rộn khiến nỗi đ/au lắng xuống.
Chợt Hoắc Yến hỏi: "Tần Diệu đi cùng ngươi lâu chưa? Hắn nói gì?"
Diệp Nhạc Diêu thuật lại ngắn gọn. Hoắc Yến khẽ cười khẩy, trong lòng thoáng dễ chịu. Trong giới hào môn, Hoắc Cảnh và Tần Diệu vốn là hai thiên kiêu nổi danh.
Mấy đứa trẻ khác từ nhỏ đã bị đem ra so sánh với hai người này.
Bởi Tần Diệu cũng gia nhập làng giải trí, trở thành vua màn ảnh Grand Slam chỉ sau ba năm, Hoắc Yến đã nhiều lần bị đem ra so sánh. Vì thế, hắn luôn dành cho Tần Diệu một cảm tình không mấy tốt đẹp.
Ấy vậy mà Tần Diệu lại là bậc thiên tài toàn năng, không chỉ sự nghiệp giải trí rực rỡ như mặt trời giữa trưa, còn giỏi đầu tư kinh doanh!
Từ năm ngoái, hắn đã bắt đầu tiếp quản các dự án của Tần Thị tập đoàn.
Mới đây, Hoắc Ba còn khen Tần Diệu trước mặt Hoắc Yến. Giờ nghĩ đến việc Tần Diệu sắp gặp vận đen, lòng Hoắc Yến bỗng tràn ngập niềm vui khó tả.
Quả thật, hạnh phúc của con người thường được xây trên nỗi đ/au của kẻ khác!
Hoắc Yến đang định hỏi thêm về chuyện Du Trắng thì chợt nhớ không thể để lộ việc nghe được suy nghĩ của Diệp Nhạc Diêu. Hắn vội chuyển giọng:
- Em vừa thấy Du Trắng ở đâu thế?
Diệp Nhạc Diêu đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt dò xét quét Hoắc Yến từ đầu tới chân.
Hoắc Yến khó chịu:
- Sao thế?
Diệp Nhạc Diêu lắc đầu:
- Không có gì.
Nhưng trong lòng lại nghĩ:
【Không ngờ nhị ca ta lại thay lòng đổi dạ nhanh thế!】
【Thị hiếu thẩm mỹ ngày càng tệ!】
Hoắc Yến gi/ật mình vấp phải viên đ/á nhỏ, suýt ngã. Diệp Nhạc Diêu vội đỡ lấy:
- Nhị ca không sao chứ?
Trong lòng Hoắc Yến rần rần: Hắn đang coi ta là loại đàn ông tệ hại nào vậy? Đúng là tự mình chuốc khổ!
Quay về đoàn phim, Hoắc Yến đẩy Diệp Nhạc Diêu cho trợ lý rồi vội vào trường quay.
Diệp Nhạc Diêu quan sát cảnh quay một lúc liền quyết định: Giải trí là nghiệp của ta!
Trước bữa tối, Diệp Nhạc Diêu về Hoắc Trạch. Vừa bước vào phòng khách, hắn thấy bóng người quen thuộc trên ghế sofa.
Diệp Nhạc Diêu chăm chú nhìn:
【Ôi, chẳng phải đây là dì Hai - người khiến Hoắc Mụ gh/en tị vì gả được chồng giàu, tháng trước còn sang Hoắc Trạch thuận một món đồ hiệu sao?】
Nụ cười trên mặt Hoắc Mụ đóng băng.
————————
PS: Hết chồng bản thảo, hôm nay chỉ một chương thôi ~
Cảm ơn các đ/ộc giả đã ủng hộ tiểu hồng bao từ 2023-10-07 23:16:28 đến 2023-10-08 22:51:59!
Đặc biệt cảm ơn: Công tử mạch (36), Tên gì cũng không quan trọng (15), Yên tĩnh muốn yên lặng (10), 22y (5), Con mèo cà phê (2), Lông xù vạn tuế, Càng, Phiêu lưu dòng sông (1).
Xin cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!