“Chúc mừng những người đã trải qua thời gian tập buổi sáng.”
“Sau tiết thứ tư kết thúc, sáu mươi sinh.”
“Bữa trưa đã lâu vậy cuối cùng cũng rồi.”
Tiếng hết tiết vang trong loa truyền ra giọng thuộc.
Số người may mắn trăm mươi người giảm sáu mươi người, xem ra chỉ tôi, tiết thứ tư mỗi đều tương đối nguy hiểm.
“Trước tiên mời các bạn sinh đúng ngồi ở khu vực căn trên tầng năm, cửa căn sắp đóng cho tối mở nữa.
“Trong lúc ăn trưa, khu vực ngoài căn tiến hành hành động loại trừ, người chưa vào căn ở tối viên học.”
Tôi liếc Khương Tử ở “Căn ở cửa rồi, chuẩn bị lên lầu thôi. phải cầu thang đợi người, muốn cùng không?”
Cô ta nhút nhát gật đầu.
Chúng tôi vai cùng cửa cầu thang, chăm chú khe hở hình xoắn ốc ở giữa cầu thang.
Chúng tôi đợi chừng mười phút cuối cùng cũng thấy cặp kính thuộc đó.
...
Căn tầng năm.
Hết thời gian, cửa cũng thức đóng lại.
Diện tích ở đây rất lớn, rất nhiều chỗ, hơn ngàn bộ bàn ghế được xếp dày đặc ở đây.
Chỉ đáng tiếc người thật sự thể kiên chỉ vẹn sáu mươi người.
Ba người tôi góc nhỏ lặng viên căn qua lại.
Bọn họ bưng dĩa lên trên cho dù bao ngồi nhưng mỗi bàn đều để vô cùng đủ.
Nhưng lúc bọn họ đang “lên món”, tôi thăm Dịch Sơn: “Chúng ta đoán sai rồi, quy đổi, phía gì thế?”
“Phía tôi chơi bài.” Dịch liếc Khương Tử ở “Trong chỉ ba người, quy chơi ván bài, tổng cộng mười vòng, người tích điểm cao nhất sống, những người trực tiếp n/ổ tung.”
Sau đó ta nhún “Như thấy vận may tôi tệ. Chỉ trên mặt dính nhiều quá, rửa sạch tốn chút thời gian.”
Tôi đầu: “Nghe phía tôi nguy hiểm hơn.”
Đợi sau tôi xong quy và triển sau đó thì ngay cả Dịch cũng khỏi ngơ người: “Nghe đây trận chiến ch*t chóc, thể được vậy, thậm Còn theo cô ra?”
“Đường ngay trong quy tắc.” thở dài hơi: “Tôi đoán, trong quy cứ ai vượt qua ranh giới đều bị loại bao giáo viên, vì đã nghĩ cách dụ dỗ ta ra khỏi học, may mà đã công.”
Nghe đây, Dịch ồ lên tiếng, nhịn được đ/á/nh giá tôi: hiện quy đổi, tôi toát cả mồ hôi cho cậu, ngờ đột nhiên vậy rồi. Chi tiết này thật sự dễ dàng bị hiện, nhưng làm được rồi thì thể trực tiếp ‘gi*t ch*t’ trò chơi này.”
Trong lúc tôi đang muốn trả ta thì tiếng loa vang chui vào trong tôi.
“Mọi người thời gian rồi.”