Khi chuẩn bị cúp máy, tôi chợt nhớ lời Đại Tráng vừa nói lúc chơi game.
"Lộ Tư Ngộ, Đại Tráng muốn rủ bọn mình đi ngâm suối nước nóng vài ngày trước Tết, cậu đi không?"
"Cậu đi thì tớ đi."
"Được, lát nữa tớ bảo lại cậu ta."
"Chỗ ngủ qua đêm thì sắp xếp thế nào, cậu ngủ chung giường tớ nhé?"
Lộ Tư Ngộ tỏ vẻ vô tư nói một câu động trời.
Mí mắt tôi gi/ật giật, tôi cố ý nhăn mặt.
"Suối nước nóng có bao nhiêu phòng trống, sao cứ phải ở cùng một phòng với tớ làm gì? Tự ngủ một mình đi!"
"Nhỡ đâu hết phòng thì sao?"
Tôi ậm ừ chống chế.
"Hết thì... hết thì tính sau. Khách sạn to thế sao lại hết được?"
Những từ chối liên tiếp khiến vẻ mặt của Lộ Tư Ngộ dần lạnh nhạt, hắn trở lại vẻ lạnh lùng, cứng rắn, khó gần mà hắn thường dùng để xã giao với người ngoài.
Nhưng là người lớn lên cùng hắn, tôi lập tức nhận ra mình đã chọc gi/ận đối phương.
Bình thường dù tôi có nghịch ngợm hay khiêu khích, hắn đều mặc kệ thậm chí còn nuông chiều tôi. Nhưng khi hắn nổi gi/ận thật, chỉ một ánh mắt lạnh lùng của hắn cũng đủ khiến tôi co vòi.
"Thôi được rồi, ngủ chung thì ngủ chung. Cậu đừng làm cái vẻ mặt đó nữa."
Hắn không đáp, chỉ hỏi bằng giọng đều đều:
"Phương Tri Hữu, tớ làm cậu phật ý chỗ nào à?"
"Không... Đây là... là vấn đề của riêng tớ."
"Vấn đề gì? Tớ luôn cảm thấy cậu đang giấu điều gì đó và bí mật ấy khiến cậu xa cách tớ."
Tim tôi thắt lại, tôi cố để mình không hoảng lo/ạn mà nói bừa:
"Cậu đừng đa nghi."
"Lớn rồi thì đâu thể lẽo đẽo theo nhau như hồi nhỏ? Hai thằng con trai như vậy thì kỳ cục lắm."
"Muốn quấn quýt thì cũng nên quấn quýt với mấy em gái chứ."
...
Lộ Tư Ngộ bình thản nhìn tôi đang ngượng ngùng trong màn hình. Ánh mắt hắn sắc lạnh như muốn nhìn thấu bí mật tôi đang che giấu. Mồ hôi lạnh thấm ướt sống lưng tôi.
Nhưng chỉ lát sau, hắn đã trở lại bình thường.
"Ừ, biết rồi. Ngủ sớm đi."
Hắn chủ động cúp máy. Không biết hắn đã tin hay chưa. Tôi nắm ch/ặt điện thoại, thất thểu ngã vật ra giường, đờ đẫn nhìn lên trần nhà.
Một lúc lâu, tôi ngồi bật dậy, gi/ật phăng chiếc quần ngủ ra. Tôi cúi đầu nhìn xuống dưới với ánh mắt đầy vẻ gh/ê t/ởm và bất lực.
Vì nơi đó khác biệt với những chàng trai bình thường.