Gả Cho Một Tên Qùe

Chương 4

16/07/2025 10:24

Sau khi khai ngồi sau lưng Hoàn Bích, ngắm khách đối diện.

Tấn Đô dân khai hóa, nữ tuy phân không như khác màn che, hơi ngẩng đầu rõ mồn một.

Trong lòng thầm tính toán, người mặc áo huyền sắc đối diện kia trưởng tử Trung Dũng - năm sau sẽ kế thừa tước Cảnh tâm khí cao, coi trọng ta.

Còn Thẩm Như Mặc kia, cùng Triệu Hà, đều người ôn hậu hòa thiện, tương lai trọng thần của thiên tử...

"Hoài Chu, giờ ngươi mới đến!"

Đang lơ đãng, nghe gọi tên Tạ Chu.

Ta sững sờ, ngẩng nhìn.

Ập vào màu trắng cô tịch.

Tạ đứng cửa, thần sắc bình thản, không buồn không vui.

"Ta đến muộn, xin thứ lỗi, kính chúc môn đình đa phúc, nhật nguyệt trùng quang."

Hắn chắp hơi thái phàm, khiến người quên mất kẻ què.

Cho đến khi dưới ánh người, nhấc khập khiễng bước vào chính Tiên nhân khoảnh khắc tan vỡ, thay vào đó kẻ đáng thương.

Như bức danh họa tuyệt thế, bị x/é nát từng mảnh.

Nam khách Tạ Chu.

Những tâm tư ấy lượt vào ta.

Tiếc nuối, thương hả hê.

Họ tiếc thiên kiêu thầm vui mừng giờ không bằng mình.

Sau lưng nữ tử khẽ nói: "Tạ đẹp thật!"

Người nói ấy, tức bị chế giễu: "Sao? Ngươi thích tên đó? Chi bằng ngươi gả cho hắn, sau này đẻ nhỏ, hả?"

Nữ tử kia tức gi/ận: "Đáng gh/ét! Ta chỉ nói thân đâu để gả cho kẻ què!"

...

Kẻ chân tuy bất tiện, trưởng tôn của Thái Phó, nào đến lượt bọn họ chê cười.

Huống chi, chân Tạ năm tuổi ngã ngựa mới què, đẻ ra què?

Ngược bọn họ, x/ấu thế kia, chắn đẻ cả đàn tiểu bát quái.

Trong lòng bốc lên lửa vô danh, suýt nữa thì cầm bát cơm ném vào mặt bọn họ.

Tay bát, thu về.

Tạ bây giờ, gì với ta, làm chi?

Trọng sinh kiếp, mỗi người mỗi mệnh, lo bản thân được.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm