Hiến Tế Tiết Thanh Minh

Chương 01

02/04/2025 18:54

Đọc bình luận này, tôi vừa thấy lạ lẫm vừa buồn cười, không nhịn được đáp trả: "Anh nói nhảm cái gì thế?"

Đối phương nhanh chóng phản hồi: [Nếu tôi không đoán nhầm thì cô nhất định còn là trinh nữ đúng không?]

Đọc dòng trả lời này, tôi đứng hình.

Từ nhỏ đến lớn, bố mẹ nghiêm cấm tôi tiếp xúc với con trai.

Hồi đi học, chỉ cần hơi thân thiết với bạn nam nào, họ lập tức nổi trận lôi đình.

Nhưng chuyện này, làm sao hắn ta có thể nhìn ra được?

"Dựa vào đâu mà anh chắc chắn thế?" Tôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hỏi với giọng mỉa mai.

Cư dân mạng bắt đầu xúm vào trêu chọc, nhưng giọng điệu của hắn lại vô cùng nghiêm túc: [Bởi vì khi h/iến t/ế phải là trai tân hoặc gái đồng trinh.]

Nghe vậy, tôi bật cười.

Dân mạng cũng đồng loạt phản bác:

[Xem ra gã này là fan cuồ/ng truyện kinh dị dân gian, cái gì cũng ghép vào được.]

[Chắc hắn với blogger cùng hội cùng phường, diễn kịch ki/ếm view đây mà.]

[Đừng có bốc phét nơi công cộng nữa.]

Nhìn những bình luận này, tôi điềm nhiên nói: "Tôi đảm bảo, tôi và người này tuyệt đối không quen biết. Nhưng hắn nói đúng, tôi thật sự chưa từng có bạn trai."

Vừa dứt lời, dân mạng càng khẳng định chúng tôi đang diễn kịch, lần lượt rời khỏi livestream.

Cuối cùng, chỉ còn lại tôi và người dùng mạng tên "Mị Vụ".

Tôi bực bội càu nhàu: "Thấy chưa, tại anh nói linh tinh nên mọi người chạy hết rồi."

[Rất nhanh thôi, cô sẽ biết tôi có nói nhảm hay không.] Hắn đáp.

Tôi nhún vai, tỏ vẻ coi thường lời hắn.

Trước khi rời đi, hắn nhắn: [Nếu có ai bảo cô uống thứ nước gì lạ, tuyệt đối đừng uống!] Rồi biến mất khỏi phòng livestream.

Tôi để ý ghi lại thông tin liên lạc của hắn từ trang cá nhân, cất điện thoại rời toilet tàu hỏa trở về chỗ ngồi.

Hiện tại, tôi đang cùng bố mẹ trên chuyến tàu về quê.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Xuân Vô Tận

Chương 16
Sau khi gieo mình xuống lầu thành, ta trọng sinh, quay trở lại ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta vào hố nước dơ, ánh mắt tràn đầy chán gh/ét: “Đừng chạm vào cô, ngươi khiến cô vương thấy gh/ê t/ởm.” Đời trước, ta cõng Tiêu Trạch trọng thương ra khỏi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, gả làm Thái tử phi. Ta đem lòng yêu hắn đến tận xươ/ng tủy, mà hắn lại chán gh/ét ta đến tận xươ/ng tủy. Ngày đại hôn thứ ba, hắn đã lập trắc phi để làm nh/ục ta. Về sau, quốc phá gia vo/ng, hắn bỏ mặc ta, dẫn trắc phi chạy trốn. Khi ấy ta mới hiểu, lòng hắn vốn là băng lạnh, dù có sưởi thế nào cũng chẳng ấm nổi — nhưng mọi sự đều đã muộn. Ta chỉ có thể mang h/ận, gieo mình từ thành cao xuống. Kiếp này... Nhìn Tiêu Trạch bị thương nặng, vẫn lạnh lùng đẩy ta ra, không cho lại gần, ta chỉ khẽ cười lạnh. Đã vậy, ngươi cứ ở đây mà chờ ch*t đi. #BERE
Cổ trang
Cung Đấu
Gia Đình
4.89 K
Thế thân Chương 22