Cục Cưng Đã Kết Hôn Rồi Đây!

Chương 11

04/09/2025 15:15

Hóa ra chồng không phải là người nhà của cậu.

Sàn nhà lạnh buốt, nước mắt cậu ngốc cứ thế rơi không ngừng.

Khi cậu xem xong, Omega cao ráo kia lấy lại tập hồ sơ, ánh mắt nhìn cậu ngốc chỉ còn lại sự kh/inh miệt.

Cậu ngốc cảm thấy bản thân thật thảm hại.

Đột nhiên có người khoác áo lên người cậu. Ngẩng đầu lên, cậu thấy người chồng mặt lạnh như băng.

À, không đúng.

Không được gọi là “chồng” nữa rồi.

Cậu không có chồng, cũng chẳng có gia đình.

Cậu ngốc cúi gằm mặt, dùng mu bàn tay lau vội những giọt nước mắt.

Alpha khom người xuống, lúc này mới nhìn rõ vết thương trên tay cậu ngốc.

"Ai làm?" Alpha lần đầu cảm thấy hoảng hốt, anh nắm ch/ặt bàn tay đầy thương tích của cậu, giọng điệu lạnh đến đóng băng.

Thịnh Trắc ngẩng mặt nhìn hai vị khách không mời mà đến trong nhà, đôi mắt ngập tràn phẫn nộ. Từ khi biết bà Thịnh đến, Alpha đã luôn có linh cảm bất an.

Bà Thịnh là mẹ đẻ của anh, nhưng qu/an h/ệ giữa hai người lại vô cùng xa cách.

Xuất thân giàu có và quyền thế, bà Thịnh không thể chấp nhận bất cứ hạt bụi nào trong mắt. Từ khi Alpha còn nhỏ, bà đã kiểm soát mọi mặt đời sống của con trai.

Từ sinh hoạt đến học tập.

Bà Thịnh nói xem hoạt hình là lãng phí thời gian.

Thế là Thịnh Trắc đ/á/nh mất tuổi thơ, chưa từng được xem bất kỳ bộ phim hoạt hình nào.

Từ khi trưởng thành, anh không bao giờ trở lại biệt thự cũ nhà họ Thịnh. Anh tưởng như vậy là tốt cho cả đôi bên, vậy mà bà Thịnh vẫn can thiệp vào cuộc sống, hôn nhân của anh, thậm chí làm tổn thương cậu ngốc!

Làm sao họ dám?!

"Ui da..." Tiếng cậu ngốc kéo Alpha trở về thực tại.

"Đau không?" Alpha cảm thấy bàn tay mình run run.

Anh đang hỏi cái gì vậy chứ?

Vết thương dài thế này, sao có thể không đ/au?

"Đến bệ/nh viện ngay." Alpha cuống quýt bế thốc cậu ngốc lên, chưa kịp để cậu phản ứng đã hốt hoảng lao đi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm