Tình yêu không biên giới

Chương 7

09/05/2025 15:05

Phải công nhận, một trò cực kỳ lời.

Xuyên bảo gì ta làm nấy.

Để nhiệm vụ mà Xuyên giao cho ta còn đuổi theo nhà.

“Đàn Noãn, phần tổng qu/an t/ài này có vấn lớn, toàn thiếu logic, nên..."

Từ bối cảnh nghiên c/ứu tài tham khảo, ta còn khắt khe hơn cả phê văn đáng một xu, thiếu hết tôi.

Nhưng thân cứ liên tục các bác sĩ đẹp trai bắt chọn đẹp nhất.

Nào trai ngào, nào soái ca bá còn cả đàn ông trưởng phong độ.

Tôi giấu điện thoại dưới sách vở, lướt xem từng tấm hình, nhìn mức chảy dòng dòng, mặt đỏ bừng như lửa đ/ốt.

Lăng tự nói tự mức kiệt sức, dựa bàn ngủ thiếp đi.

Thấy ta ngủ thoải khẽ lay tỉnh: anh, lên ngủ đi."

Lúc này đã ngủ mơ màng, nói hai liền trèo lên tôi.

Đúng lúc đó, có cửa.

Chắc mẹ xuống ăn cơm.

Tôi cất trai đẹp, lon ton chạy ra cửa.

Vừa cửa, đứng hình.

Sao Xuyên?

Anh nhìn thấy đang nằm thẳng chất vấn: "Hai đang làm gì thế?"

Tôi định giải thì đã giấc. Vừa thấy đầu ta lập tức táo:

"Thưa sư, đang giám đàn bài ạ."

"Ồ? Còn thì mặt đỏ lên thế kia sao?"

Xuyên khoanh tay, quay sang nhìn mắt âm u.

"Không... phải đâu bọn chỉ..."

Chưa kịp nói hết câu, giọng oang oang mẹ đã c/ắt ngang: "Cơm chín ơi!"

Xuyên vậy liền xoay bếp mẹ xới cơm dọn mâm.

Tôi và ngồi đối nhau bàn ăn, mắt lúng túng.

Trong lòng vẫn canh cánh muốn giải bước nhà bếp.

Anh phát hiện vẫn chăm chú xới cơm.

Tôi dùng ngón chọc nhẹ lưng - phản ứng.

Chọc mạnh hơn - vẫn tập trung riêng.

Đẩy mạnh một cái, mới mình quay lại.

"Sau lưng thầy mất cảm giác Em chọc mấy lần mà biết gì cả." Tôi về phía lưng anh.

Đôi mắt phượng thoáng chút bối rối, nhưng nhanh chóng tĩnh: "Lúc nãy thầy ý."

Nói nhanh chóng bếp.

Nhìn bóng lưng thẳng tắp đang đi, lòng dâng lên sự tò mò khó tả.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17