Thiên Vị

Chương 4

26/04/2025 20:08

"Hôm nay mày thật sự không đi xem trận bóng?"

Tiểu B/éo lần nữa x/á/c nhận.

Tôi vừa thoát khỏi mớ hỗn độn của giấc mơ, dụi mắt buồn ngủ gật đầu: "Hôm nay khu Tây có buổi giảng công khai, tao hứng thú lắm, định đi nghe thử."

Từ ngày tái sinh, tôi đã cố tránh mọi thứ liên quan đến Tư Chỉ Viễn.

Một trong số đó chính là các trận bóng rổ.

Thời gian rảnh rỗi nhiều hơn, tôi lang thang khắp nơi tìm giảng đường công khai.

Khi bước vào giảng đường bậc thang, tôi chợt thấy một "cây nấm đen" thu mình ở góc.

Là Tạ Tuân.

Sau lần Tiểu B/éo nhắc đến, tôi đã lên diễn đàn tìm hiểu về hắn.

Thần đồng nhảy lớp, ngoại hình điển trai nhưng tính cách quái dị, lúc nào cũng đơn đ/ộc.

Người như hắn có thế giới riêng. Đáng lẽ nội tâm hắn phải cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần thế giới ấy không sụp đổ, hắn đâu đến nỗi làm chuyện quá khích...

Tôi chớp mắt, vẫn ngồi xuống cạnh: "Chỗ này có ai ngồi chưa?"

Hắn cúi đầu mải mật ghi chép trên giấy, chỉ khi tôi đã ngồi xuống mới ngẩng lên.

Mái tóc đen c/ắt ngắn lởm chởm, đôi mắt phượng trong veo dưới hàng mi, sống mũi cao thẳng với nốt ruồi nhỏ bên cánh. Lông mày rậm, ánh mắt sắc lạnh toát lên vẻ đẹp nam tính đầy khiêu khích.

Tôi chợt đờ người.

Hắn lặng lẽ lắc đầu, lại cúi xuống chìm đắm trong thế giới của mình.

Từng con số trên trang giấy nháp ngay ngắn, dù không hiểu nhưng tôi cảm nhận được - đây chính là vương quốc của hắn.

Vậy tại sao cuối cùng hắn lại chọn cái ch*t?

"Anh... tại sao nhìn tôi?"

Giọng nói trầm khàn lạnh lẽo vang lên.

Hắn lại ngẩng lên, đôi mắt đen nhánh xoáy vào tôi. Như một con thú non đa nghi, câu hỏi ngắn gọn mà trực diện.

Tôi cười: "Chỉ là tôi rất có cảm tình với cậu, muốn làm bạn với cậu thôi."

Hắn hơi nhíu mày, ánh mắt trong vắt khóa ch/ặt lấy tôi, khiến tôi thoáng có cảm giác như bị thú dữ rình rập.

Yết hầu thiếu niên lăn nhẹ, trong mắt lóe lên vẻ ngỡ ngàng, do dự.

Cuối cùng hắn cúi xuống, như kẻ sĩ dứt áo ra đi, thốt lên: "Được."

Tôi hơi tiếc nuối: "Không được thì thôi... ơ... hả?"

"Anh, từ giờ là bạn tôi. Tôi tên Tạ Tuân, còn anh?"

Bàn tay trái hắn đ/è lên tay tôi đặt trên bàn, từng chữ nện xuống.

Hơi ấm khô ráp từ mu bàn tay truyền tới, không hiểu sao khiến mặt tôi ửng đỏ: "Hoắc Cảnh."

Sao khác với lời đồn trên diễn đàn thế nhỉ?

Đang định tiếp tục trò chuyện thì một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Hôm nay sao không đi đ/á/nh bóng?"

"Muốn tới nghe giảng."

Không cần ngoảnh lại tôi cũng nhận ra giọng này.

Tư Chỉ Viễn.

Hắn... sao lại ở đây?!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
10 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm