2.
“Đây phải nghỉ.”
Tôi sót tia lý trí “Đây là ai vậy?”
Khâu Dịch ném sàn nhà, nụ lộ bản chất thật sự ta:
“Của Tôi đã nhờ bạn bè làm ở đây, thật vất vả mới thể chép được thẻ căn này. Trang Hứa, xong đời rồi, ngày mai sẽ bị việc.”
Tôi chậm nửa phút, mới phản ứng lại.
Vị nghe gần người đẹp, Omega.
Lúc trước người vì dự án đầu mà đưa Omega đến trong hắn, hắn trực ném Omega mặc áo ngủ ren kia ngoài hành lang khách sạn, cũng tuyên bố rằng sẽ bao giờ nhắc đầu ty bọn họ nữa.
Hơn nữa, hắn hình như đặc biệt omega tin tố là mùi hoa diên vĩ.
Hình như là vị omega nhỏ nào tin tố là mùi hoa diên đã lừa gạt hắn, tìm người nọ rất năm, hoạch được gì hết.
Người khác hỏi: “Sau khi tìm được thì sao?”
Hắn lạnh lùng phun hai chữ:
“Gi*t ch*t.”
Mùi hương tin tố tôi, đúng lúc là cây hoa diên nhỏ xinh.
Nếu mà trở về hiện tôi, sẽ ném ngoài, sau để ông tôi.
Tôi sẽ bại danh từ nay về sau sẽ rất khó tìm được làm trong này.
Điện thoại Dịch vang lên tiếng, ta lấy xem, nói: “Hình như là về rồi. Vậy trước nha.”
Tôi muốn giữ ta lại, toàn sức lực nào.
Khâu Dịch hạ th/uốc làm th/uốc chế mất tác dụng, trực dẫn dụ cả cơ thể nóng lên, tin tố phun tràn mùi diên nồng đậm tràn ngập cả căn phòng.
Trong áo khoác sót miếng dán chế, trong khi gian nan muốn lấy nó ra, quẹt ngoài thẻ vang lên.
Trong nháy mắt bị ai đẩy ra, trong đầu duy ý niệm: Xong đời rồi
Tôi chậm rãi về phía cửa, trong căn tăm, thể thấy hình lớn.
Người hình như là bị sặc tiếng, sau ch/ửi rủa: “Mẹ nó, thêm nữa.”
Tôi ý thức tỉnh nữa, cảm thấy giọng này tai.
Một giây sau, người trở tay đóng lại, kêu muốn lên đến tận trời.