Ánh Mắt Thay Đổi

Chương 18

01/09/2025 20:06

Sau khi trở về nước, thấy tôi bất an, Văn Khâm chủ động đề nghị dọn ra ngoài. Tuy nhiên mỗi ngày hắn vẫn sai trợ lý mang cơm đến cho tôi.

Tôi cứ uể oải, thở dài n/ão nề suốt ngày.

Ngụy Vũ không chịu nổi nữa, hỏi tôi rốt cuộc có chuyện gì. Mấy tháng nay cậu ấy phải theo dự án Tư Vụ ở tỉnh khác, lâu lắm không về kinh thành, hôm nay đặc biệt đến thăm tôi.

Tôi thở dài lắc đầu: “Cậu không hiểu đâu.”

Ngụy Vũ đảo mắt: “Văn Khâm trêu ngươi cậu à?”

“Giá mà chỉ là trêu ngươi thì tốt quá…”

Ngụy Vũ định hỏi thêm thì chuông cửa reo.

Tôi mở cửa, là trợ lý của Văn Khâm - một chàng trai lanh lợi.

Trợ lý đưa cơm cho tôi: “Giám đốc Giang, bữa tối của ngài.”

Tôi gật đầu nhận lấy, liếc nhìn rồi ngơ ngác: “Sao lại là đồ của Vọng Nguyệt Lâu?”

Trợ lý gãi đầu: “Gần đây sếp tôi có chút bận rộn, không thể nấu ăn nên tôi phải đặt đồ ở Vọng Nguyệt Lâu.”

“À.”

Tôi hắng giọng: “Anh ấy... đi công tác à?”

Trợ lý mím môi: “Sếp tôi chiều nay gặp t/ai n/ạn xe, đang nằm viện.”

“Cái gì?” Mồ hôi lạnh toát đổ ra khắp người, trái tim như bị bàn tay vô hình bóp nghẹt, mỗi nhịp đ/ập đều nhói đ/au.

Cả người như mất hết sinh khí, đôi chân mềm nhũn, suýt nữa đổ gục.

Ngụy Vũ vội đỡ tôi, liếc nhìn chàng trai rồi nhíu mày: “Nặng lắm sao?”

Trợ lý ấp úng: “Cụ thể tôi không rõ, nghe nói hình như đã vào khoa ICU Bệ/nh viện Bác Á.”

Nói xong cúi chào: “Giám đốc Giang, tôi còn việc phải xử lý…”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm