"Không ngờ cô ta phá được cả mộng ảnh của Yểm."

Giọng lão già vang lên, Phương Lộ khẽ hừ một tiếng.

"Đấy mà gọi là Yểm? Chỉ là con yêu thú cấp cao chút thôi, còn lâu mới thành tà m/a. Tôi đã bảo rồi, phải h/iến t/ế ít nhất mười vạn mạng người mới nuôi dưỡng được Yểm. Các ngươi ném mấy thứ tạp nham xuống giếng để qua mặt tôi à?"

"Thời buổi này khác xưa rồi, một mạng người cũng là đại sự đấy, huống chi người âm khó ki/ếm lắm."

Lão già lẩm bẩm vài câu rồi ra ngồi phịch xuống ghế sofa.

Hai người nói chuyện qua quýt, nghe càng lúc tôi càng rùng mình. H/ồn phách trong người Phương Lộ này chính là Hằng Nô - đại vu tộc Xi Vưu, sang Tây Tạng tìm cách phục sinh cho chủ nhân.

Xưa kia, bà ta suýt thành công, nào ngờ nhà Đường và Thổ Phồn hòa thân, Văn Thành công chúa đã đến nơi này.

Không ai biết nàng cũng là truyền nhân của Địa Sư.

Nàng lập mười hai ngôi chùa trên đất Tạng, bề ngoài là phật tự nhưng thực chất là "mười hai cây đinh bất dịch" để trấn áp m/a nữ. Bức tranh trấn m/a Tây Tạng đến giờ vẫn trưng bày trong viện bảo tàng.

Bao năm qua, hậu duệ tộc Xi Vưu đã đ/á/nh vào nội bộ Phật giáo để giải c/ứu Hằng Nô. Những pháp khí làm từ xươ/ng người, da người kia thực chất đều là tà vật, tất cả đều để phá trận pháp.

Thật là một ván cờ lớn!

Tôi tức gi/ận nắm ch/ặt tay, đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy ở bắp chân, tiếng "chít chít" vang lên.

Một con chuột bò qua chân tôi, chui vào vạt áo Giang Hạo Ngôn rồi thò đầu ra khỏi cổ áo.

Giang Hạo Ngôn hít "hự", tôi ra hiệu bảo hắn bình tĩnh. Con chuột bỗng chui ngược vào trong áo, men xuống vùng háng.

Giang Hạo Ngôn không nhịn được nữa, hét "Đậu xanh mày!" rồi lăn đùng ra khỏi gầm giường.

Tôi tức đi/ên lao theo m/ắng cho một trận:

"Đồ vô dụng!"

Phương Lộ hơi ngạc nhiên liếc Giang Hạo Ngôn, cười khẩy:

"Giải được cổ thuật nhanh thế cơ à?"

Rồi cô ta liếc vị Lạt M/a bên cạnh, bỗng lẩm bẩm cả tràng tiếng Tạng.

Bọn họ thản nhiên bàn cách đối phó trước mặt chúng tôi, đáng gh/ét nhất là đếch hiểu được chúng nói cái gì!

Giang Hạo Ngôn cười lạnh:

"Không sao, Kiều Mặc Vũ, chúng ta dùng tiếng Anh nói chuyện, làm nh/ục bọn chúng."

Một lão q/uỷ nghìn năm với sư già Tây Tạng, làm gì biết tiếng Anh?

"Jiligu I think jiligulu, OK?"

Tôi im bặt.

"Có khi nào... anh đang làm nh/ục tôi không?"

Phương Lộ bật cười:

"Kiều Mặc Vũ, hắn bảo hai người các cô chia đường chạy đi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm