"Không ngờ cô ta được cả mộng ảnh của Yểm."
Giọng lão già vang lên, Phương Lộ khẽ hừ tiếng.
"Đấy mà gọi Yểm? Chỉ yêu cấp cao thôi, lâu mới thành m/a. Tôi đã phải h/iến t/ế ít nhất mạng người mới nuôi dưỡng được Yểm. Các ngươi mấy thứ tạp nham xuống giếng để qua à?"
"Thời buổi này khác xưa mạng người đại sự đấy, huống chi người âm khó ki/ếm lắm."
Lão già vài rồi xuống ghế sofa.
Hai người nói chuyện qua quýt, nghe lúc rùng mình. H/ồn phách trong người Phương Lộ này chính Nô - đại vu tộc Xi sang Tây Tạng cách phục sinh cho chủ nhân.
Xưa kia, bà ta suýt thành công, nào ngờ nhà Đường và Thổ Phồn hòa thân, Văn Thành công chúa đã nơi này.
Không ai biết nàng nhân của Địa Sư.
Nàng lập hai chùa trên đất bề ngoài phật tự nhưng thực hai cây đinh bất dịch" để trấn áp m/a nữ. Bức tranh trấn m/a Tây Tạng giờ vẫn trưng bày trong viện tàng.
Bao năm qua, hậu duệ tộc Xi Vưu đã đ/á/nh vào nội bộ Phật để giải c/ứu Nô. Những pháp khí từ xươ/ng người, người kia thực đều vật, tất cả đều để trận pháp.
Thật ván cờ lớn!
Tôi gi/ận nắm ch/ặt tay, đột nhiên cảm thấy ngứa ở bắp chân, tiếng "chít chít" vang lên.
Một chuột bò qua chân tôi, chui vào vạt áo Giang Hạo Ngôn rồi thò đầu áo.
Giang Hạo Ngôn hít "hự", bình tĩnh. Con chuột chui ngược vào trong men xuống vùng háng.
Giang Hạo Ngôn nhịn được hét "Đậu mày!" rồi đùng giường.
Tôi đi/ên lao theo m/ắng cho trận:
"Đồ vô dụng!"
Phương Lộ hơi ngạc nhiên Giang Hạo Ngôn, khẩy:
"Giải được thuật cơ à?"
Rồi cô ta vị Lạt M/a bên cạnh, cả tràng tiếng Tạng.
Bọn họ nhiên cách đối phó trước tôi, đáng gh/ét nhất đếch hiểu được nói gì!
Giang Hạo Ngôn lạnh:
"Không sao, Kiều Vũ, ta dùng tiếng nói chuyện, nh/ục bọn chúng."
Một lão q/uỷ nghìn năm với sư già Tây gì biết tiếng Anh?
"Jiligu I think jiligulu, OK?"
Tôi im bặt.
"Có khi nào... đang nh/ục không?"
Phương Lộ bật cười:
"Kiều Vũ, hai người các cô chia đường chạy đi."