Xuyên thành nữ phụ mắc bệnh kì lạ

Chương 9+10

18/12/2024 14:15

9

Cuộc thị sát của Từ Thanh Túc kết thúc vào lúc năm giờ chiều. Lâm D/ao Dao vừa nhìn thấy anh đã đẩy tôi về phía anh.

"Trả lại cho chủ nhân rồi nhé."

Nói xong, cô ấy vội vã rời đi.

Tôi lúng túng rút người ra khỏi vòng tay anh, tìm cách bắt chuyện: "Thư ký Lý đi theo anh đâu?"

Anh buông ấyy đang đỡ eo tôi, cúi đầu nhìn tôi: "Tôi bảo cậu ấy về trước rồi."

"Đi thôi, không phải em nói muốn đi chơi à? Coi như là bù cho chuyến du lịch tốt nghiệp đã hứa."

Từ Thanh Túc là người có tính cách lạnh lùng, anh luôn làm theo những gì tôi nói.

Bạn cùng phòng tôi luôn thắc mắc làm sao tôi chịu được anh, một người ít nói và lạnh lùng đến vậy.

Lúc đó tôi chỉ cười thầm. Mặc dù bề ngoài Từ Thanh Túc lạnh lùng nhưng anh lại rất dịu dàng và chu đáo. Thậm chí, anh còn nhớ rõ từng lời tôi nói.

Cũng giống như lúc mới yêu nhau, năm nhất tôi nói là đến năm tư sẽ cùng nhau đi du lịch, anh vẫn nhớ rõ từng lời.

Lúc đó chúng tôi đã lên kế hoạch rất kỹ rồi, tiếc là sau đó mọi thứ đều đổ bể.

Nhưng giờ đây, Từ Thanh Túc sẽ bù đắp cho tôi.

Tôi ngẩng đầu cười nói với anh: "Được thôi."

Còn chuyện kịch bản thế nào thì mặc kệ nó đi.

Tôi đã kìm nén quá lâu rồi, bây giờ cũng cần được thả lỏng một chút.

10

Hôm đó chúng tôi chơi đến khuya, về nhà bằng chuyến bay lúc nửa đêm.

Từ Thanh Túc đưa tôi về nhà rồi mới quay về.

Tôi đặt tay lên ng/ực, dựa vào mức độ đ/au thắt của tim những ngày qua mà đoán được anh đang ở cách tôi bao xa.

Tim hơi nhói, chứng tỏ anh đã qua khỏi ngã tư đèn đỏ trước cổng khu nhà.

Tim hơi tức, có lẽ anh đã đi được nửa quãng đường về nhà.

Tim đ/au nhói, chắc chắn là anh đã về đến nhà rồi.

Tôi xoa xoa ng/ực, cố gắng chịu đựng cơn đ/au thắt này, tự nhủ:

"Cố lên, đêm qua nhanh lắm, mai đi làm sẽ không đ/au nữa đâu."

Nhưng ngay giây tiếp theo, cơn đ/au tim đột ngột tăng lên!

Tôi đ/au đến mức muốn ngất đi.

Thật tức ch*t mà! Đêm khuya rồi, Từ Thanh Túc định đi đâu vậy?

Tôi tức gi/ận gọi điện cho anh: "Từ Thanh Túc, nửa đêm rồi anh định đi đâu vậy?"

Từ Thanh Túc ở đầu dây bên kia: "……

"Vừa về đến nhà thì phát hiện nhà bị hàng xóm đ/ốt, giờ đang chuẩn bị đến khách sạn."

Chỉ một vụ ch/áy mà suýt nữa tôi toi mạng, tôi tức ch*t:

"Nhà ch/áy rồi mà anh cứ phải đi xa thế à?"

Từ Thanh Túc đáp: "Gần đây chỉ có khách sạn này thôi."

Tôi sắp ch*t mất!

Tôi hít một hơi thật sâu, vì mạng sống của mình, tôi nảy ra một ý tưởng đi/ên rồ: "Nhà tôi còn phòng trống, anh qua đây ở tạm đi!"

Vừa nói xong tôi đã hối h/ận ngay.

Nhưng anh trả lời rất nhanh: "Được."

Tôi: "..."

Thôi được rồi, mạng sống quan trọng hơn!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

7 năm nuông chiều

Chương 18
Tôi yêu tên điên Trì Lam một cách gần như mất kiểm soát. Vì tôi vô tình chạm vào vai người khác mà cậu ấy tát tôi một cái: “Em nói rồi, em không thích anh chạm vào ai khác.” Tôi chỉ biết đau lòng nắm lấy tay cậu ấy mà hỏi: “Tay có đau không?” Cậu ấy vì tôi trả lời tin nhắn chậm mà công khai thân mật với diễn viên nam khác trên hot search. Tôi chỉ biết tự kiểm điểm: “Xin lỗi bảo bối, là do anh không ở bên em đủ nhiều.” Tôi dốc cạn lòng mình vì cậu ấy, nhưng cậu ấy lại thấy tôi làm gì cũng không bao giờ đủ. Sau này, vì chuyện gia đình rối ren, tôi không còn thời gian để nâng niu, cưng chiều cậu ấy nữa. Cậu ấy lại ngày ngày ngồi xổm trước cửa nhà tôi, giống như một chú chó nhỏ: “Anh không thể bỏ rơi em.” Tôi vô cùng khó chịu: “Trên đời này làm gì có ai chỉ sống vì tình yêu chứ?” “Nhưng thế giới của em, từ trước đến nay chỉ có mình anh thôi.”
1.14 K
2 Oán linh tam thi Chương 13
3 Taxi Đêm Chương 16.
10 Sửa Sai Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm