Tề Diễn ngơ ngác như tượng gỗ. Dường như bị chấn động bởi chuyện gì đó: "Nhưng... nhưng anh chỉ muốn riêng mình em với anh thôi..."
Tôi ôm ch/ặt cánh tay anh ấy, lắc lư nũng nịu.
"Ôi anh Tề Diễn ơi, xin anh đấy! Cho em gọi thêm hai người nữa đi mà! Em thực sự không muốn chỉ có hai đứa mình chơi đâu, đông người mới vui chứ! Anh còn có thể học hỏi từ mọi người, trao đổi kinh nghiệm! Rèn luyện kỹ năng! Tuyệt biết bao!"
Khóe mắt Tề Diễn đỏ lên. Giọng anh ấy nghẹn lại: "Dù anh rất muốn chỉ có hai đứa mình... nhưng... việc này... thật sự không được."
Hai người chơi mạt chược thì nhạt lắm!
Tôi lăn qua lộn lại trong lòng anh ấy. Bất chợt áp sát mặt vào mặt anh: "Vậy thế này đi, lát nữa anh bốc trước nhé."
Tôi nghiêm túc dụ dỗ anh ấy: "Mỗi ván đều để anh bốc trước."
Dù bốc bài trước chẳng có lợi gì, nhưng anh ấy hẳn sẽ cảm nhận được thành ý của tôi!
"Chỉ lần này thôi, anh đồng ý đi mà. Cơn nghiện của em dâng lên rồi, thèm lắm. Anh chiều em đi, gọi thêm hai đứa bạn cùng phòng nữa nhé. Em thích cả ba người lắm cơ."
Mắt Tề Diễn đỏ hoe: "Thích... cả ba bọn anh?"
Trong phòng trọ, tôi nhỏ tuổi nhất, ba người họ luôn rất quan tâm tôi.
Tôi gật đầu lia lịa: "Em đặc biệt thích cả ba người mà, chỉ mong các anh cùng chơi với em! Xin anh đó..."
Tề Diễn bỏ chạy mất khi áo trên còn chưa kịp mặc.
Ngay hôm đó, tôi thấy một dòng câu hỏi gây sốc trên bảng tỏ tình.
[Bạn cùng phòng ngày nào cũng sờ mó động chân động tay, cư xử thân mật với tôi. Nhưng hình như tôi chỉ là kẻ thứ ba, hoặc thứ tư, hoặc thứ năm của em ấy. Em ấy muốn cả bọn cùng chơi với em ấy, tôi phải làm sao đây?]