Chất Ức Chế Hình Người

Chương 15

07/06/2025 20:11

Tần Yến, tóc vẫn còn đẫm hơi nước, đ/è tôi vào góc tường. Mùi hương lạnh quen thuộc của anh quấn lấy khứu giác tôi. Ánh mắt lúc này của anh mang sức ép khủng khiếp, phô diễn trọn vẹn năng lực thống trị của một alpha đỉnh cấp.

"Chúng ta nên nói chuyện rồi, chuyện mang th/ai."

"Theo trí nhớ của anh, anh chưa từng tiến vào nơi đó. Vậy nên em tuyệt đối không thể..."

Giọng anh lạnh như băng khi nói mấy chữ cuối: "Mang th/ai con anh."

À, hóa ra Tần Yến không biết. Tôi ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào anh: "Theo ấn tượng của anh, lần đầu chúng ta có qu/an h/ệ đó là khi nào?"

Tần Yến nheo mắt: "Lần đầu tiên em bỏ đi không một lời, khi trở về. Lúc đó anh quá tức gi/ận... mà em cũng không từ chối."

Lần đầu trong ký ức tôi còn xa xưa hơn nhiều. Mở đầu là cảnh phim 18+ đẫm m/áu, tôi chống cự được nửa chừng rồi dần mất hết sức lực. Như người ta vẫn nói, phải hiểu rõ trách nhiệm của bản thân, sếp bảo đông thì không dám chạy tây.

Trách nhiệm lớn nhất của tôi là làm th/uốc ức chế hình người cho Tần Yến. Dùng mọi cách để xoa dịu kỳ dịch cảm của anh.

Khi tôi không còn chống đối, Tần Yến hoàn toàn mất lý trí, d/ục v/ọng bị dồn nén bỗng bùng ch/áy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Hồi Ức Doanh Doanh

Chương 8
Chồng tôi Ninh Khuyết là thiên tài kiếm thuật lừng danh thiên hạ, nhưng vì ân cứu mạng đành phải cưới con gái tiểu lại như tôi làm vợ. Anh ấy đối xử lạnh nhạt, chẳng thèm nhìn tôi thẳng mặt. Không sao, chỉ cần tôi hết lòng phụng dưỡng, làm tròn bổn phận người vợ hiền, ắt có ngày sưởi ấm được trái tim chàng. Cho đến một ngày, một nữ kiếm khách phong trần tìm đến, hai người đắm đuối nhìn nhau, trong mắt chỉ còn hình bóng đối phương. Hồi lâu sau, nữ kiếm khách đưa kiếm chỉ về phía tôi: "Nàng ta là ai?" Ninh Khuyết đáp: "Với ngươi và ta, nàng ấy chỉ là một người không liên quan." Nhiều năm sau, tôi và hắn tái ngộ ở thị trấn cách xa ngàn dặm. Hắn đứng trước quán hoành thánh, áo trắng nhàu nát. "Bao năm nay, ta tìm nàng khắp chốn, có thể... cho ta một cơ hội..." Lời chưa dứt, chồng tôi ngẩng đầu từ lò rèn: "Nương tử, hắn là ai vậy?" Tôi lắc đầu, cười khẽ: "Không quen, chắc là người không liên quan."
Cổ trang
Nữ Cường
Tình cảm
0