Cô ta đến cơm rang, cơm xong ra ngoài luôn.
Sau ta đi, quán mấy vị khách nam bắt đầu bàn tán sôi nổi về ta.
Sau đó biết nhắc đến Vương, mấy càng nói hăng say hơn.
Họ tả chi tiết như thể núp dưới gầm giường nhà nghe lén vậy.
Nói qua nói lại, danh khu chúng hoàn toàn thậm tệ.
Vốn dĩ cũng bận tâm, sao ẩm ương vô lý hơn thế còn rất nhiều cuộc sống.
Nhưng sau gửi ảnh video m/ua b/án.
Hình như hai Vương đ/á/nh ngay tại cổng khu.
Trong mọi bàn tán sôi nổi, Vương dẫn theo nhiều l/ột áo Linh.
Họ đ/á/nh trận, còn chụp cả ảnh nude ta.
Vì x/ấu đồn xa, cũng nói đỡ thay ta.
Đến hơn 10 chat lại tục nhảy tin nhắn ting.
Tôi cầm thoại xem, lẽ vì ban ngày Vương đ/á/nh tay, đến tối ch/ửi bới nhóm.
Duyên “Con ả rẻ rúng yên rẻ phá hoại hạnh phúc gia đình khác!”
Duyên “Tao sẽ hết video ảnh kh/ỏa th/ân mày mạng, khác xem, xem cho rõ rốt cuộc đê tiện như mày mà áo sẽ trông như thế nào!”
Lần này, Vương lại nhờ mọi chia giúp.
Không cả trên cá nhân, vòng bạn bè, cả hình nền tảng phát video ngắn khác nữa.
Trong hà drama, Vương lại gửi cho chia video.
Vì vậy vui vẻ chia video tận mấy lần, rồi thưởng Vương.
Sau đó vì chat quá xôm, lười ý định rác.
Vừa đến cửa, đụng Linh.
Toàn thân ta chằng chịt vết thương, gương cũng bị đ/á/nh nỗi sắp biến dạng.
Hốc mắt tím đen, mái tóc bị c/ắt xén lởm như ổ gà.
Ánh sáng ở hành lang khá tệ, cái đèn ấy thoảng lại hỏng.
Cô ta đột nhiên to đồng tử giãn lại, cũng r/un r/ẩy theo.
Mới đầu nghe rõ ta nói gì.
Sau hai ba lần, mới nghe rõ gì ta lẩm bẩm.
“Là tung bức ảnh đó ra? Là tôi? cả kẻ đó đều hết đi.”
Tôi bấm bụng, lẽ bị dư luận làm cho phát đi/ên rồi.
Vội vã rác xong, định quay về phòng ngủ.
Nhóm m/ua b/án thoại đột nhiên hiện tin nhắn.
Hình đại diện tấm ảnh màu đen, nhìn ra được cái gì.
“Giá đặc biệt hôm nay … 1 mạng 9.9 đồng giao hàng tận nhà.”
“Nhấp kết bên dưới tham gia giành flash sale, thời gian giảm giá tiếng.”
Trong thường quảng quá, mọi cũng làm lạ.
Vì vậy thật sự coi lời nói thật.
Đến nửa đêm, đột nhiên ồn dữ dội vang vọng từ hộ bên cạnh.
Tiếng động rất hỗn lo/ạn, thanh xem lẫn với khóc lóc, dường như còn cả đồ vật rơi vỡ loảng xoảng.
Tôi cảm bất thường, luôn ở mình mà.
Sao lại ồn kịch liệt như vậy chứ?
Chẳng lẽ Vương trên lại xuống đ/á/nh nửa sao?
Tôi m/ua b/án nhắn câu: “Dì Vương, riêng mấy giải quyết ban ngày được vậy?”
“Tôi cũng nghe thấy, phòng 18-2 cãi à?”
“Chẳng luôn sống mình sao?”
“Mấy biết cái gì, chắn ả giấu ông nhà rồi.”
“Có lẽ ông cũng ra thật Linh, b/ạo l/ực gia đình.”
Đọc xong gì bọn nói, nhíu mày.
Tôi mọi bắt đầu bất thường rồi, nó tiến triển theo chiều hướng vô lý.
Tại sao lại vì vấn đề về nhân phẩm mà lại diễn biến thành vụ ẩu đả tính xã như vậy chứ?
Vì vậy gõ thoại: “Dù cho ra sao, b/ạo l/ực gia đình cũng hề đúng!”
Trong mấy nhanh tay, còn đợi Vương trả lời tag thẳng wechat Linh.
Nhưng ngay giây tiếp theo, bên ngoài cửa sổ bùm.
Không lâu sau đó, dưới vọng thanh đầy kinh hãi.