Phiên ngoại 6
Kỳ Tống đang nắm tay dạy viết bước bàn, hỏi hắn: "Hôm nay chàng vẻ rảnh rỗi, sao vậy?"
Kỳ Tống ngẩng đầu nhìn ta, khóe môi khẽ cúi tiếp tục cầm tay viết Hắn đáp: đây triều thần xin nghỉ vì vừa sinh con. nghĩ chăm sóc gia đình còn khó triều chính, nên bảo họ tối nay nộp tấu chương thay vì vào triều buổi sáng."
Nghe đây, bật cười: "Có con là tất nhiên họ tự mình chăm sóc."
Kỳ Tống lại ngẩng đầu, lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: "Nhưng các phu nhân khi sinh nên khó tính hơn, nên các triều thần phải ở nhà để an ủi vợ."
Ta ngẩn người một lúc, chợt nhớ tới câu chuyện về tử D/ao vừa kể. liền kể lại cho Tống nghe.
Hắn ban đầu ngạc nhưng đó khóe miệng thành một cười: "Dân số giảm chiến lo/ạn, cần thời gian để khôi phục. Nàng cần làm một đã phần thúc đẩy dân số nhanh rồi."
Nghe vậy, sững sờ. nghĩ chuyện này lại liên quan đại sự như vậy.
Phiên ngoại 7
Hôm đó, thư phòng tìm sợ làm phiền con đọc sách nên cho người Nhưng khi trước nghe thấy tiếng trò chuyện của hai đứa trẻ bên trong.
Giọng Chu ngập ngừng "Tại sao tử lại gọi hoàng và hoàng hậu là cha mẹ gọi là phụ hoàng mẫu hậu?"
Minh trả lời: là cách gọi khi ở bên ngoài thôi."
Tiểu Chu cười: "Vậy tử thể thành một vị Hoàng đế như Hoàng không?"
Minh ngập ngừng: "Ta Nhưng giọng nói nên chắc chắn: "Nhưng sẽ cố gắng hết sức."
Tiểu Chu cười rạng hơn: "Phụ thân nói rằng tử chắc làm được."
Minh như khích lệ, hỏi tiếp: "Thật Chu cũng tin chứ?"
Tiểu Chu tự tin đáp: "Tất nhiên!"
Ta nghe xong, mỉm cười quay lưng rời đi, lòng tràn đầy niềm vui. quyết định tìm Tống để kể lại chuyện này.
(Hoàn toàn văn)