Buổi tối, đợi làm, nũng nịu nịnh hót đợt: "Ầy, đây lên ở à?"
Anh nâng cằm ôm lấy eo kéo ngồi lên đùi ấy: "Bởi tùy ý lên gian."
"Hả? Vì sao?" hì nói: "Em đàn anh, đàn lên tra, phải cũng là việc công à?"
Anh lắc đầu: "Nếu như có lên thì đã lên từ rồi."
"Ồ."
Tôi thầm, hóa ra quyền lực lão già này cũng hẳn lớn lắm.
"Nhưng mà, cũng có có từ về tự do lên xuống hai giới âm dương."
Tôi nghe vậy, vui vẻ nói: "Vậy mà sớm! Cách gì thế?"
Anh xoa eo ánh mắt muội: "Trở vợ Vương, có tự do ra vào hai giới âm dương."
Tôi... cạn lời luôn!
Tôi vội vàng rời khỏi người ấy.
Đồ già cỗi, là ngốc à?
Trở vợ Vương?
Vậy đi đầu th/ai!
Thế nhưng, muốn trải nghiệm cuộc đời hoàn chỉnh.
Tôi lần sống đến già.
Tôi Lân đã đầu th/ai người lần, đợi quay lại địa lần nữa, nhất định cô dâu ấy.
Anh mỉm hôn ý: "Được, đợi em.”
- Hết -