Bình luận cười nghiêng ngả:

[Trò tình tứ của cặp đôi thôi, hai người cãi nhau cái gì.]

[Hứa Lăng tội nghiệp, vô tội vạ bị liên đới]

[Ba người yêu nhau, phải có người rút lui thôi]

[Anh Cố đang cười bỗng thấy vợ nói chuyện người khác, mặt đen như than]

[Đè anh ấy ra, áp anh ấy xuống!]

[Bi/ến th/ái quá, tôi thích]

[Tôi thiếu tình yêu, hai người có thể làm cho tôi xem không.]

Sau bữa ăn, chúng tôi ra ngoài đống lửa trại.

Bên cạnh có guitar, sáo và đồ uống.

Đạo diễn thông báo: "Để mọi người thân thiết hơn, chúng ta sẽ có một thẻ nhiệm vụ ở đây, chia thành hai người một nhóm bằng cách bốc thăm. Lát nữa chúng ta sẽ chơi một trò chơi nhỏ. Người thua cuộc phải biểu diễn một tiết mục."

Tôi bốc thăm hai lần, cả hai lần đều ra Cố Hằng Chi.

Tôi nghi ngờ nhìn hai người họ, nghi rằng đạo diễn đã nhận hối lộ.

Cố Hằng Chi nhìn tôi, vẻ mặt thản nhiên.

[Cười ch*t, chắc có gian lận]

[Không chịu nổi, còn phải biểu diễn tiết mục nữa, cái này khác gì đi ị giữa phố đâu.]

[Anh Cố lo lắng đến nỗi xoắn hết vạt áo rồi]

[Fanpage CP Cố - Giang tên "CP Răng Khôn"]

[Cười ch*t, tên CP của Giang Từ sao nghe khó nghe thế.]

15Tôi và Cố Hằng Chi một nhóm, Hứa Lăng và Tôn Tĩnh một nhóm, Giang Ngôn và Thẩm Tịch một nhóm.

Nhiệm vụ là chống đẩy, ai làm được 50 cái trước thì thắng. Nhóm nữ sẽ ít hơn mười cái, dù sao thể lực nam và nữ vẫn có sự khác biệt.

Để tăng thêm tình cảm, một người nằm dưới đất, người kia sẽ chống đẩy trên người người đó.

Mặt tôi đơ cứng.

Cố Hằng Chi lại tỏ vẻ mong đợi.

[Ôi chương trình biết chiều fan! Tôi đã hình dung ra cảnh tượng]

[Làm đi! Làm đi! +10086]

[Anh Cố lại cười! Hôm nay cười nhiều quá]

Cố Hằng Chi hỏi khẽ: "Cậu làm hay tôi làm?"

Tôi xắn tay áo, chỉ mặt đất: "Nằm xuống."

Anh do dự rồi nghe lời.

"Nếu không được thì đổi, tôi không sao."

Cố Hằng Chi nằm dưới, ngước lên nhìn tôi, sự quan tâm trong mắt không giống giả vờ.

Tôi cười khẩy: "Coi thường ai đấy?"

Cố Hằng Chi im lặng, tay chống sau gáy, ung dung nhìn tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm