Trùm Trường Khó Dỗ Dành

Chương 8

23/09/2024 21:08

Một sau, diễn đàn của trường đón nhận một trận sóng hai liên Giang Tứ.

Bài viết diễn đàn tuyên bố - trước đó tuyên bố muốn theo đ.uổi Giang chỉ mất một thành theo đ.uổi anh, mà trước đó nghĩ hai thể dính dáng đầy một tháng, chắc chắn sẽ ch.ia t.ay.

Bức đính bài viết bị m.ắng ch.ửi thậm tệ, chụp nhà ăn, Giang vén tóc.

Chúng ngồi một chỗ rất quy nhưng do chụp mà bức như đang ngả vào lòng Giang Tứ, há miệng để đ.út thức ăn cho.

Bức tiếp theo Giang đang cúi xuống buộc giày, tiếp theo đeo balo, cột tóc…

Những động sức bình nhưng khi lên diễn đàn một cuộc tranh luận sôi nổi.

Tôi vừa ăn dưa vừa lướt xem, tìm một bình luận thiện duy nhất:

“Nói nào nhỉ, thật hai này đứng cạnh nhau khá đẹp đôi, rất xứng đôi (Chỉ điểm cá muốn ch.ửi cứ tự nhiên).”

Thế rồi này bị ch.ửi đường lui.

Trước Giang nổi tiếng vi từng vô số gái, và kéo một tháng. Hành vi này nhưng những của khẳng định thẳng thắn, một công dân gương mẫu và công dân nhiệt tình, một lên tiếng chỉ cả.

Thậm chí lộ, yêu đương rất sáng, sau vài hẹn hò, để dấu vết gì.

Khi chỉ và thả đi.

Chiều ngày bài viết b.ão, của Giang tìm tôi.

Chính thường nhắc đến, đặc biệt của Giang Tứ, Giang hơn một tháng.

Một tháng lẻ một ngày.

Khi đó, tại cửa hàng ngọt, mặc một bộ theo phong từ bước vào.

Vừa tôi, mắt sáng lên, ngồi xuống đối diện tôi: “Chà, đáng yêu hơn đấy.”

tự nhiên làm chút thoải mái, điều này hoàn toàn khác trận chiến mà tượng.

Nhưng khen tôi, rất “Cảm ơn cô.”

“Thật ngờ Giang thể một dễ như nào? hắc chuyện t.iền b.ạc đâu nhỉ?”

tiếp ngồi xuống cạnh tôi, đôi mắt sáng long lớp nhũ lấp lánh mí mắt.

Tôi bị thu hút thể mắt.

“Mặc dù Giang phải hiểu lãng mạn, nhưng rất hào một những yêu của ấy, nói biết, cứ coi vì những việc mà trai làm, làm đâu.”

chống cằm, thẳng thắn nói.

Tôi nghĩ hẹn chỉ để nói những điều này, chỉ lặng lẽ lắng nghe.

Tôi chỉ ngồi im uống nước lọc, thỉnh thoảng phụ họa vài câu.

Một sau, lẽ nói mệt rồi, lấy điện thoại chơi.

Tôi nghĩ phải định đi thanh toán, đột nhiên nắm ch/ặt tôi.

Khi đôi mắt đầy kinh ngạc.

“Bé cưng, Giang buộc giày? Cột tóc? balo?”

nói khá nhiều giọng khàn khàn.

Có gì kỳ lạ sao?

Mấy việc này trai của cũng làm mà.

Tôi gật đầu.

“À…”

tỏ vẻ thể ứng rồi thả ra, gượng hai tiếng: “Chuyện nhỏ chỉ bất ngờ vì Giang chịu làm những việc đó.”

“Cô rồi, các buổi trà chiều của yêu tỏ rõ - Giang buộc vì bọn dùng nước hoa nồng, buộc giày vì chúng mang giày dây, mang nói của chúng n.ặng quá, v.á/c nổi.”

“Nhưng sao, miễn t.i.ền, dù đ.ộc mồm miệng, chúng yêu ấy.”

hai tiếng, thể ti.ền của Giang làm hài lòng.

Tôi chú ý chi trọng, mang nổi: “Có vẻ Giang yếu nhỉ.”

thoáng chững lại, tròn mắt nhìn vài giây rồi nhướn mày cười: “Ha ha, mất dễ đi mất.”

Tôi cũng khen rất xinh đẹp.”

Bạn của Giang dường như rất thích tôi, nhất quyết đòi kết tôi, nhất định đòi thanh toán hóa đơn.

Thậm chí muốn khoác trường.

Trên đường phải chịu ánh mắt ngạc nhiên của những xung quanh, thật nói gì.

“Chị hôm nay chúng nói thôi nhé, sau chuyện vui gì nhớ chia sẻ nhé.” vẫy vẫy điện thoại, khi đi đột nhiên nháy mắt một cái.

“Cậu chủ Giang, hợp nhỉ.”

ngạc nhiên reo lên.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm