Hải Đường Tầm Ngọc

Chương 3

29/11/2024 16:48

3.

Trong Giang Hi Ngọc ép học Đông Môn Tử của đào hát bên ngoài, mỗi ngày hát mấy câu để cho ta ta tìm niềm Hắn chịu ta nhặt vụn vào miệng hắn, đêm cho nhả ra.

Trong lòng ta âm thầm hít ngụm khí ta trầm mặc rất lâu mới nói: “Bùi Tầm, ta nhận ta với tốt, ngăn tủ có bạc do Giang ngoại này, nửa ta nửa, từ đây mỗi người ngã, quý… Ừm, quý, tự mình tiêu bạc, cũng cần cho biết.”

“Đây là trò mới của thư sao?”

Nhưng mà vẻ mặt nhợt của tràn đầy ch*t lặng, khóe khẽ gi/ật tự giễu: “Ta rồi, ta sẽ đi, tại thư còn tin?”

Bùi dùng ánh mắt chân thành nhìn ta.

Đôi mắt hình như chứa đựng ánh sáng nhạt, giống như thứ ánh sáng khóa lấy nốt ruồi bên cạnh, cùng kỳ lạ.

Ta lắc đầu.

Trong sách gốc nữ phụ Giang Hi Ngọc thích hầu tôn quý Tạ Thiêm.

Trong Tiết Hoa Triều, ta to gan lớn mật bày tỏ tâm ý với ta hầu vũ nhục bên đường, ta là nữ nhân thô vết mực, còn dám biết trời đất dày mà ngấp nghé ta?

Từ đó, Giang Hi Ngọc thay đổi thái độ.

Vô số đêm, Giang Hi Ngọc xem là thế thân của ta, ép lên giường, dùng cách làm nh/ục hắn.

Nàng ta từng muốn buông tha cho Tầm, khi đi ta quan truy nã đào nô.

Nàng ta bắt về lần dùng roj đ/á/nh m/áu bét, sau ném vào ổ chó.

“Nửa trước, con nội viện chạy mất rồi, ta cần con trông coi viện tử.”

Vốn dĩ mang trọng nằm co quắp trên mặt đất, văn nhã quen, có thể chịu nổi s/ỉ nh/ục, bắt nằm đêm, khi vừa định bò dậy trận ho sặc sụa kéo đến.

Nhìn thấy chật vật như vậy mà Giang Hi Ngọc cười.

“Ngươi đáng như thế.”

“Nếu phải ta lương thiện, năm vì c/ứu nên mới chậm trễ trị dẫn khó sinh, ta cũng sẽ thành tai miệng người đời.”

Cho nên bò ra ngoài để mặc cho chuồng ba vây lấy chính mình.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm