Con đường bên ngoài cửa kính xe ngày càng hoang vắng.

Theo tôi biết thì ngoại ô đâu có bệ/nh viện cao cấp nào, chỉ toàn mấy phòng khám đểu.

"Dừng xe, tôi muốn vào nhà vệ sinh." Tôi chỉ tay về phía trạm xăng ven đường.

"Ráng chịu thêm chút, sắp tới nơi rồi." Uông Lộ cáu kỉnh đáp.

"Một giây cũng không chịu nổi."

Uông Lộ đành bảo tài xế dừng xe, sai một vệ sĩ dẫn tôi vào toilet.

Tên vệ sĩ nhất định đòi theo vào trong.

Đứng trước bồn tiểu, tôi ngoái lại nhìn hắn: "Quay mặt đi."

Vừa thấy hắn xoay người, tôi dùng ch/ém tay vào gáy hắn.

Kéo x/á/c tên vệ sĩ ngất lịm vào buồng vệ sinh, tôi thoát ra bằng cửa sổ nhảy tọt xuống đất, may là độ cao khá thấp.

Điện thoại đã bị Uông Lộ tịch thu từ lâu.

Tôi rẽ ra phía sau trạm xăng, chạy b/án sống b/án ch*t mà chẳng gặp một bóng người.

Đến ngã tư, tôi vội vẫy chiếc taxi đang phóng tới.

"Bác tài, tới Lam Đình Quốc Tế."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm