Rất ràng, chiêu Lão cần khoảng để động.
Ông cũng không hề thiện chiến, mà dừng ngay để bỏ chạy khỏi căn phòng.
Tôi vắt đuổi theo đằng sau đuổi mãi đuổi mãi, rồi cuối đ/âm vào người Kiều Vũ.
Cô bị đ/âm phải nên đảo, suýt nữa ngã bịch xuống đất.
Sau khi tôi, tìm vị c/ứu tinh:
“Trời má! Phải sao bây Thẩm và Lâm Đồng hợp rồi!”
???
Hả????
Lúc Phi cầm tấm bùa giấy chạy khúc cua.
Cô vừa chạy vừa giơ định ném bùa, giơ nửa hạ xuống, gương mặt tràn ngập sự bối rối.
Khi nhìn đang đuổi theo phía sau ấy, không khỏi dụi mắt.
Trời đất ơi!
Đó con thú siêu to khổng lồ.
Phần rết, đuôi bọ cạp, phần bụng còn mọc sáu tôm đất.
Càng khó tin cổ còn có hai người.
Một Thẩm còn còn lại, Lâm Đồng.
Gương mặt hai đều khổ nhau, lông mày cau ch/ặt, miệng hé hờ, con cá sắp ch*t.
Nhìn tôi, Lâm Đồng cố gắng mở miệng ra:
“Hỡi, hỡi thần linh, hãy ban cho con sức, sức mạnh…”
Suýt nữa cảm động nàng này.
Đã nước rồi, mà vẫn không quên thuật trừ tà sao?
Tống Phi chạy tới bên cạnh tôi, bực bội lau mồ hôi trên trán:
“Nếu gi*t ch*t có phải Thẩm và Lâm Đồng cũng toi đời rồi không nhỉ?”
Tôi nghiến răng nghiến lợi, nổi kh/ùng nói:
“Mẹ chứ kệ đi, tẩn bã rồi tính.”
“Đừng đ/á/nh vào được!”
Nếu tiếp tục sợ trước lo sau thế e rằng kẻ phải ch*t sẽ tôi.
Kiều Vũ thở h/ển, mặt đỏ ửng chạy:
“Bùa giấy bình không có dụng đâu!”
“Trên người giáp ấy, có trảm đ/ao vào cũng không chút si nhê hết!”
Lúc Lão chạy giữa sân, bộ dạng rón rón rén ba đứa tôi, chắp sau lưng cười đắc ý:
“Hai người bị cổ vào người rồi, không chỉ cơ thể, mà phách cũng sẽ trúng cổ.”
“Đến khi trời sáng, họ sẽ hoàn toàn trở thành phần cổ.”
Đúng Lão không tôi.
Thời bị Thẩm hơn, trông có bắt hơi đờ đẫn.
Còn nói Lâm Đồng càng càng nhỏ, tần suất cũng mỗi hơn.
Xem ra, đang dần mất đi ý ý chí.
Sao mà con chẳng có chỗ có nhỏ.
Cổ sư và cổ trùng thần cách cảm nhau, không tẩn bã, đ/á/nh ch*t Lão cũng có tổn hại trọng nguyên cổ trùng.
“Tạm gác những sang bên đi, đ/á/nh đồng Lão nào!”
Tôi ném nắm nếp về phía con cổ ấy, không có chút phản ứng thật.
Q/uỷ hệ âm, có số loại cổ trùng, hệ dương.
Con cổ ăn cổ trùng hệ dương, nên dù thuộc hệ vẫn có tính dương, vậy không quá sợ những nếp hay chu sa.
Thấy ba người chạy về phía mình, chốc, Lão hoảng lo/ạn.
Ông lớn bị chắc chắn sẽ không có lợi.
“A Bảo, lại!”
Từ Lão rút cây bằng xươ/ng trong áo, rồi thổi hai réo rắt.
Vốn con cổ còn đang đứng yên bên, vừa nghe sáo, ngay lập tức uốn éo phần rồi trườn về phía tôi.