Tôi ngủ một giấc rất dài đến mức tỉnh óc vẫn còn đẫn. Một tay vắt ngang eo ghì lòng. Vừa cựa nhẹ, cơn đ/au nhức khó khắp lập buốt nhói.
Chúc Lê đang ôm ngủ say bỗng gi/ật tỉnh giấc. Em bật chim cành cong, rồi nhẹ thấy mặt tôi. áp cổ nũng "Đau lắm không?"
Tôi hắng giọng: "Cũng tạm."
"Ừm." đáp vừa nắm cổ tay dưới chăn: "Không được!"
"Anh bảo đ/au mà?"
"Em đúng là..." Bao lời ch/ửi thề qua đồ thú vật? Đồ ngốc? Những từ quá đáng thì nỡ thốt, mà lời nhẹ lại đùa cợt. Đành nuốt gi/ận em: "Dậy đi, ăn sáng."
"Ừ."
Em đưa áo sạch cho thay. Vải vừa da, vết trầy xước trên ng/ực lập rát buốt. nhăn mặt, Chúc Lê nhanh tay lấy th/uốc mỡ: "Vén áo lên."
Cảnh tượng này còn bẽ mặt hơn qua. Ánh mắt từ mặt tôi, bỗng bật h/ồn nhiên. nín thở nhìn đường nét chàng, đ/ập lo/ạn nhịp.
"Gh/ê t/ởm lắm Em bất ngờ ngẩng mặt, "Khi đàn ông anh?"
Tôi thở hiểu sao biểu cảm nào của lại khiến hiểu lầm thế. Nếu thật sự gh/ét, làm gì chuyện qua?
"Không hề." mắt dò xét, nhấn mạnh: mà."
Bữa trôi qua trong im lặng. gắp trứng rối: nay đến công ty."
"Cuối tuần làm gì việc?"
"Cuối tuần mới gọi tăng ca chứ."
"Muốn gặp Trần Mặc thì nói thẳng." Đũa đặt bát.
Tôi cũng đũa: "Bảo mẫu mai mới tới, tay bị thương tiện."
Chúc Lê ngả lưng ghế, chau mày. vỗ về: trai anh, lại Anh chăm đương nhiên."
"Ừ."
Xe dừng trước viện. đường im phăng phắc. bóp má em, cố nén câu "Đêm qua chiều đủ rồi", giọng: trách nhiệm với nó."
"Không vì đâu."
"Em hiểu cho nhé?" Dĩ biết thể hiểu hiểu được chuyện này.
Môi mấp máy: "Vậy ai? Em à?"
Tôi gật chút do dự: nhiên."
Nụ nở trên môi Ánh mắt khắp mặt khiến chợt hiểu, liền nâng cằm hôn nhẹ.
"Về sớm nhé." Giọng nghẹn ngào.
"Ừm."