Công hạ lệnh Thiết Giáp lập tức lao thẳng đến điện Cần Chính. Nghiễn ngoan kháng cự, nhưng là những chiêu trò hoa mỹ, mấy đã rơi thế yếu.
Hắn ta định b ắ t Hoàng thượng làm con lấy mạng Hoàng thượng để é p trưởng nhưng bị Thẩm Đình Chi – người bảo Lý – đ m trúng n g ự c nhát k ế m.
Lý chưa từng trận chiến nào vậy, lập tức ngất chỗ.
Khi tỉnh hắn đã bị giam lỏng tẩm cung.
“Đệ đệ có yêu cầu nhất, giờ viết nhường ngôi, để thuận lợi cơ, sẽ mảnh đất riêng để thoải mái nuôi dế.”
“Nếu không thì, cùng Nghiễn xuống tuyền gặp nhau.”
Lý ôm ch/ặt chiếc hộp đựng dế, r/un r/ẩy ra yêu cầu:
“Vậy… vậy trẫm muốn m/ua lại con dế khỏe hơn… có được không?”
Trưởng mắt, đặt mực giấy trước mặt hắn, nhẹ nhàng xoa hắn:
“Tất nhiên là được, viết xong nhường ngôi, sẽ m/ua ngươi.”
Mười ngày sau, tổ đại cơ.
Nửa sau, cưới Đế sư Thẩm Đình Chi làm phu quân với nghi Hoàng hậu.
Nửa năm sau khi thành thân, ngậm cọng cỏ khô, thong thả đi đến trước mặt ta:
“Tể tướng Đào, đây trẫm suy nghĩ các Hoàng đế thời xưa đều có tam viện, trẫm lại không có?”
Ta ngẩng lên từ đống tấu chương chất cao núi, nhướng mày hỏi:
“Hoàng thượng, ngài chê Thẩm đại nhân không được sao?”
Nàng lắc đầu:
“Không hẳn là vậy!”
“Một món ăn ngon đến đâu, ăn cũng chán…”
“Hay là… tổ trẫm tiệc tuyển phi đi?”
“Trẫm hậu quá lẽo, đã đến cần bổ sung thêm rồi…”
Ba sau, mỹ nam từ khắp nơi trên cả nước được đến nữ tùy ý lựa.
Nữ khoác tay qua vai ta, đám mỹ nam trước mặt rồi nói:
“Ái khanh, trước đi.”
“Dạo đây đã vất vả xử lý quốc sự, coi đây là phần thưởng dành ngươi.”
Ồ?
Còn có chuyện tốt vậy sao?