Ta lập tức bật dậy khỏi giường, toan tính chạy trốn ngay lập tức.
Ngẩng đầu lên, chợt thấy Tạ Thương đang dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía ta.
Không được!
Nếu ta chạy trốn ngay bây giờ, nhỡ có kẻ phát hiện ta không phải Diệp Vô Y tà/n nh/ẫn thì sao?
Đoạt x/á/c M/a Tôn, quả thực gan to bằng trời!
Người Thiên M/a Giáo mà biết được, há chẳng x/é x/á/c ta ra sao?
Không được, tuyệt đối không được!
Vậy... Tạ Thương này, ăn thì chắc chắn không thể ăn, nhưng ta nên ki/ếm cớ gì để giả vờ tỏ ra chán gh/ét hắn đây?
...!
Trong đầu chợt lóe lên ý tưởng, ta đã nghĩ ra diệu kế!
Đôi mắt hoa đào quyến rũ khẽ nheo lại, ta lại quay người trèo lên giường.
Đầu ngón tay lướt qua vành tai mềm mại của Tạ Thương, dừng lại nơi bờ môi mỏng đang ửng
đỏ do hắn tự cắn.
Giọng điệu kéo dài: “Dùng lực mạnh như thế, chẳng lẽ muốn bổn tôn đ/au lòng cho ngươi?”
Gương mặt vốn tái nhợt của Tạ Thương lập tức đỏ ửng từ tai lan xuống ng/ực.
“Tôn Thượng…”
Áo bào bị vén lên, đường nét cơ bắp rắn chắc hiện ra rõ rệt trước mắt ta, ngón tay chạm vào dải đai lưng rơi bên cạnh.
Khẽ gi/ật mạnh, đôi mắt hoa đào đang đầy mong đợi bỗng chốc nhíu ch/ặt lại.
Ngay sau đó, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh, nét mặt lộ vẻ bất mãn.
Ta hừ lạnh, quăng chiếc đai lưng xuống đất.
Giọng điệu kh/inh bỉ cất lên: “Chỉ đến thế này thôi sao”'
Vẻ kinh ngạc trên mặt Tạ Thương không giống như đang giả vờ chút nào, khi kịp phản ứng lại, gân xanh trên trán nổi lên cuồn cuộn.
Không người đàn ông nào bị chê bai như thế mà giữ được bình tĩnh.
Tạ Thương nghiến răng nghiến lợi: “Ý của Tôn Thượng là... không hài lòng với ta?”
Ta liếc hắn, kh/inh thường quay đầu đi, lạnh lùng đáp: “Đã biết mình kém cỏi, còn không lăn khỏi giường của bổn tôn?”
Phẩy tay giải trừ cấm chế trên cổ tay hắn, nhìn Tạ Thương mặt mày khó coi bước xuống giường, mím ch/ặt môi, bước đi nặng nề.
Đi rồi.
Thấy hắn ra khỏi phòng, ta lập tức đóng sập cửa.
Nhảy dựng lên, không còn chút dáng vẻ của một m/a tôn.
Ha!
Qua mặt được rồi!
Ta không cưỡng ép Tạ Thương, chắc chắn sau này hắn sẽ không truy sát ta!
Từ nay, Diệp Vô Y ta đã có thể sống yên ổn rồi!