Thẩm Vân Lạc trợn mắt há hốc miệng, khoé mắt từ từ đỏ lên. Lục Hứa Gia đến an ủi, cậu ta oán ức chui vào lòng đối phương khẽ nức nở.

Có khách mời giả vờ thì thầm bàn tán: "Thấy chưa? Thẩm Ngọc Trác đúng là hồ ly tinh, không những cư/ớp vị hôn phu của Vân Lạc mà còn khắp nơi phô trương uy vũ."

"Mặt dày thật! Nếu không phải Vân Lạc mềm lòng thì cậu ta làm sao được hưởng cuộc sống giàu sang, còn dám tranh đoạt đồ của Vân Lạc."

"Vân Lạc chính là quá hiền lành, bằng không đâu đến nỗi bị đạp lên đầu mà chẳng dám hé răng."

"Bảo bối, đừng nghe."

Bùi Hành Luật bịt tai tôi lại, tôi né tránh.

Bởi tôi muốn nghe Thẩm Vân Lạc nói gì.

Cậu ta khóc lóc dựa vào người Lục Hứa Gia, trong đáy mắt lóe lên vẻ oán h/ận.

Khi nhìn về phía tôi, chỉ còn lại vẻ khúm núm đáng thương.

"Anh..."

"Chó nào sủa đấy?"

Bùi Hành Luật ngắt lời, quay sang hỏi các vị khách xung quanh.

Khách mời dù biết cũng không dám nói.

Cuối cùng hắn quay sang hỏi tôi: "Bảo bối, ở đây có chó hoang nguy hiểm, về nhà thôi nhé?"

"Ừ."

Chưa bước được mấy bước, vạt áo bị gi/ật lại.

Thẩm Vân Lạc đỏ mắt, ngạo nghễ nhưng bất mãn.

"Nếu em có th/ai với anh thì sao?"

Đây là diễn trò gì thế?

Bùi Hành Luật căn bản chưa từng đụng vào cậu ta.

Tráo mèo đổi thái tử ít nhất còn có con mèo, cậu ta chỉ có... chất thải.

[Chắc chắn là lần ở tầng hầm đó! Họ nhất định đã làm chuyện ấy! Bằng không Vân Lạc đã không mặt tái mét, bước đi không vững mà rời đi!]

[Làm ở tầng hầm... Bùi Hành Luật quả nhiên là kẻ đi/ên thật.]

[Đã bảo mà, Hành Luật không thể thích Thẩm Ngọc Trác được, giờ mọi người tin chưa!]

Bình luận phỏng đoán liều lĩnh, khiến tôi không khỏi nghi ngờ.

Nếu tình tiết trọng yếu nguyên bản không xảy ra, tiểu thuyết sẽ sinh ra tình tiết mới hay đẩy nhanh các tình tiết quan trọng phía sau?

"Bảo bối, anh không có."

Bùi Hành Luật mắt đẫm lệ, giống hệt người vợ bị vu oan.

Giữa mấy dòng bình luận và hắn, tôi đương nhiên tin hắn.

Hắn nói không là không.

"Anh ơi, em biết điều này không công bằng với anh, nhưng hôn ước với Bùi Hành Luật vốn dĩ là của em. Chỉ là em cá cược..."

"Anh ơi, anh có thể vì đứa bé mà trả lại vị trí cho em không?"

Thẩm Vân Lạc vừa khóc vừa nói, thấy tôi thờ ơ liền giả vờ quỳ xuống.

Bị Bùi Hành Luật cảnh cáo.

"Bảo bối chỉ có thể có một con chó là tôi, cậu cút xéo đi!"

Mọi người và mấy dòng bình luận đều kinh ngạc.

[? ? ? ? ?]

[Bùi Hành Luật đáng lẽ nên là chó của Thẩm Vân Lạc cơ mà? Sao lại thành chó của vai á/c thế?]

[Bùi Hành Luật vừa chế nhạo thụ chính là chó hoang, giây sau đã vội vàng tuyên bố chủ quyền, ai dám nói hắn không thích vai á/c.]

[Đây chính là tình yêu của Bùi cẩu dành cho vợ, fan Hành Ngọc trỗi dậy đi!]

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm