6.
“Chú ơi.” Tần Dã nói qua điện thoại, đôi mắt thiếu niên ánh lên sự mong chờ “Ba ngày nữa là đến một ngày cực kì đặc biệt với cháu, chú có thể về sớm hơn được không?”
Một tuần nay Thẩm Yến không ở nhà, hắn nhớ chú đến sắp đi/ên rồi.
Tiếng xe cộ chạy ruỳnh ruỳnh gần như át cả giọng nói của Tần Dã ở đầu dây bên kia, Thẩm Yến ném tập tài liệu cho đàn em, miệng nhả ra làn khói trắng, ậm ờ trả lời:
“Để xem thế nào đã.”
“Chú nhất định phải về đấy.” Tần Dã sốt ruột nài nỉ “Ngày ấy rất quan trọng, chú phải có mặt ở bên cháu. Nếu chú không về, cháu sẽ thất vọng lắm đó.”
Thẩm Yến bật cười:
“Được rồi. Ông đây sẽ về đúng ngày đó, đừng có mè nheo như con nít thế.”
“Vâng. Mà chú đừng hút th/uốc nữa, hại cho sức khoẻ lắm.” Tần Dã không kìm được cũng cười theo, nhưng ngay sau đó đã nghiêm mặt dặn dò “Chú cũng không được bỏ bữa, cháu có nghe chú Vương bảo chú hay uống rư/ợu đêm mà sáng ra lại không chịu ăn sáng. Chú chả biết chăm sóc bản thân gì cả…”
“Biết rồi, lo học đi. Cúp máy đây.”
Tiếng ‘tút,tút’ vang lên báo hiệu cuộc gọi đã kết thúc. Tần Dã còn chưa nói đủ, sượng trân vài giây mới bỏ điện thoại xuống, nhìn thời gian cuộc gọi hiển thị có vài phút, khuôn mặt hắn đầy tiếc nuối cùng không thoả mãn.
Phía bên kia, Thẩm Yến nhìn vào tờ lịch treo tường, suy nghĩ hồi lâu rồi lại tiếp tục tập trung vào công việc.
Cuối mùa hè này là sinh nhật lần thứ mười tám của Tần Dã, đ/á/nh dấu cột mốc quan trọng trong cuộc đời của hắn.
Trùng hợp sao, vào đúng ngày ấy Thẩm Yến lại bận công việc, trong bang xảy ra một vài sự cố gây ảnh hưởng khá lớn, buộc anh phải tự mình giải quyết. Vậy nên nguyên ngày hôm ấy Thẩm Yến bận bù đầu bù cổ, đến lúc xử lí ổn thoả thì trời đã nhá nhem tối, mãi đến lúc này anh mới chợt nhớ ra hôm nay là ngày sinh nhật của thằng cháu, cũng là ngày Tần Dã chính thức chạm ngưỡng thành niên.
Anh mệt thở không ra hơi, vứt điếu th/uốc hút dở vào thùng rác, rút điện thoại muốn gọi cho Tần Dã thì phát hiện nó đã hết pin sập ng/uồn từ bao giờ.
Thẩm Yến ch/ửi thề một câu, vội chạy đến cửa hàng gần đó, sau nửa tiếng chọn quà thì lại chạy ra bắt đại một chiếc xe taxi đậu bên lề đường chạy thẳng về nhà.
Lúc về đến nhà đã là 11 giờ đêm.