6
Ch*t mất.
Ba đàn ông ngồi cạnh trên sofa, nhìn lịch sắp xếp nghỉ Quốc của tôi.
"Ngày 1 10, sáng, Âu Tắc"
"Ngày 1 10, trưa, Ngôn Châu"
"Ngày 1 10, tối, Nhất Xuyên"
"Ngày 2 đến 7 10, 'Cục cưng yêu thích'."
Âu Tắc nhướng mày, nhìn hai xung quanh:
"'Cục cưng yêu thích' là ai?"
Cố Ngôn Châu cúi đầu, giọng điệu ức:
"Không phải tôi."
Giang Nhất nhắm mắt, mặt mét, nói lời nào.
Âu Tắc nhìn tôi, tôi nhìn mướp trên giá.
Âu Tắc: ……
"Không lẽ, tôi đã bỏ ra 20 triệu, chỉ để chị ăn một sáng với tôi, trong khi này làm mà chị ở bên nó ngày?"
Tôi:
"Ừ."
Âu Tắc: ……
Giang Nhất ngẩng đầu, giọng nói lạnh lùng:
"Chúng tôi ba người, còn bằng một mèo?"
Tôi:
"Ừ."
Giang Nhất cười một tiếng, ném lịch sắp xếp của tôi lên bàn trà:
"Chơi đùa như vậy, có nghĩ đến quả không?"
"Rầm" một tiếng.
Tôi ngất xỉu.
Lần này là ngất xỉu thật.