Đám đông vỡ òa, nhưng khôi bị vì một cú twist động học đường.

Mấy đứa nãy giờ sau:

“Ơ, tụi cổ vũ cho cô khôi hả?”

“Ủa alo?? Vậy ai chính??”

“Ủa alo x2?? Dư ơi, mày tán khi nào???”

Tôi muốn la lên: tán ai hết!! TÔI VÔ TỘI!!

Nhưng khổ cái là… đang bị tay.

NẮM THẬT. BUÔNG.

Đây ngày hóng chuyện như mọi khi.

Nhưng lần tiên, tôi… tuyến chính.

Một cách ngoài ý muốn.

Tôi biết đó, yên ổn nữa.

Tôi tờ thôi mà!

Sau kiện công khai giữa sân trường cần ký đơn đồng thuận", trở thành đề tài tán của toàn khối.

Từ “thằng hóng chuyện số 1” cấp thành trùm trường” trong một câu của hắn.

phát hiện một điều: cái danh xưng như “vị hôn rơi xuống” trong ngôn tình. Nó thật, nhân vật bị chọn.

Giờ về, đi chưa được mười bước bị tóm cổ áo.

“Ê, Nhậm Dư,” thằng Hứa Thần bặm môi, giọng run run, “mày gì chưa cho tụi tao biết không?”

Tôi ngơ ngác: gì? Tao ngơ như tụi bây mà!”

“Vậy thiệt hả? Mày với Lục Dã thật hả? Từ Ai chủ động? Tụi bây hôn chưa?!”

Tôi cạn lời. “Mày tao nhân vật trong phim chuyển thế hả? Tụi tao thậm chí chưa từng chuyện.”

“Nhưng ‘vừa x/á/c định’…”

Tôi la lên: “XÁC ĐỊNH CÁI QUẦN! Tao chưa kịp chối nữa là!”

Tôi vừa câu điện thoại rung. Là tin từ... một số lạ nhưng rất quen.

[Lục Không cần giải thích. Cứ để vậy.

Tôi trố mắt tin như thể biết cười.

[Lục Cứ coi như giúp một việc. Đổi lại, cậu muốn gì?

Tôi ngồi thừ.

Ơ… Đây kiểu "hợp đồng yêu đương" á?

Cái gì quái đang diễn vậy?

Tối đó, ôm gối nằm suy nghĩ.

Mười bảy năm sống ngay thẳng, ngoài cái tật lắm chuyện rất hiền.

Vậy bây giờ dính vào trùm trường như dây điện với ổ cắm. thẳng đó má.

Tôi định tin hỏi làm trò kỳ cục vậy, lúc gọi điện đến.

Tôi màn hình một hồi như đứa vừa trúng xổ số.

"Alo…?"

Giọng bên nhạt: “Ngày mai ăn trưa cùng tôi.”

“Ơ… rảnh đâu nha!”

“Tôi đặt chỗ rồi. Không đi, lớp cậu lôi cậu đi.”

“Còn muốn sống yên không?”

Tôi nuốt nước bọt. Mẹ ơi, sao giọng nghe dễ sợ.

Tôi cắn răng gật đầu, chẳng cần.

“Ờ… đi đi. Ăn cơm thôi mà.”

“Tốt.”

Tút. Hắn cúp máy.

Sáng hôm sau, quên chuyện rồi, ai chưa ngồi nóng ghế đã cửa lớp, viên: “Gọi Nhậm Dư ngoài.”

Cả lớp: !!!

Tôi: !!!!!!

Giáo viên gây chuyện đ/á/nh vi luật. gượng cười dậy, cả lớp rộ tiếng huýt sáo.

“Ôi zồi ôi, bị gọi kìa!”

“Tới giờ hẹn rồi hả Nhậm Dư!!”

Tôi thề, muốn độn thổ!

Chúng khỏi cổng trường, đi bộ vài bước tới một tiệm mì cay nhỏ.

Tôi hắn: cậu ‘đặt nhà hàng cơ.”

Hắn bình thản: đặt... ghế quạt. Ngồi mát.”

Tôi: “…”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Đi Hóng Hớt Tỏ Tình Lại Thành Bạn Trai Trùm Trường

Chương 11
Tôi chỉ hét “Đồng ý đi!” cho vui, ai ngờ bị trùm trường kéo lên sân khấu, hôn một cái rồi tuyên bố tôi là bạn trai của hắn. Tôi hóng hớt xem tỏ tình mà giờ ba má tôi tưởng tôi sắp cưới thiệt. Tôi Nhậm Dư chỉ là một học sinh bình thường trong trường, ngoại hình vừa đủ nhìn, học lực vừa đủ qua môn, mồm mép vừa đủ khiến đám bạn cười bò mỗi ngày. Cuộc đời tôi vốn yên bình như mặt hồ không gợn sóng... cho đến cái ngày định mệnh đó. Tôi cùng đám bạn đứng hóng hớt cảnh tượng "hoa khôi tỏ tình với trùm trường". Hào hứng, ồn ào, góp giọng cổ vũ như dân cổ động viên chân chính. Ai ngờ, trùm trường chẳng những không đồng ý, mà còn ngoắc tay kéo tôi lên và phán câu xanh rờn: "Đây là bạn gái tôi. À nhầm... bạn trai tôi." Kể từ giây phút đó, cuộc đời tôi chính thức rẽ sang một chương mới làm bạn trai hờ (tạm thời??) của Lục Dã trùm trường đẹp trai, lạnh lùng, học giỏi, đánh nhau giỏi và... cực kỳ biết cách gây chuyện. Mà đừng tin vẻ ngoài hắn lạnh lùng, thật ra nội tâm hắn còn... rảnh hơn cả tôi.
Boys Love
Đam Mỹ
Hài hước
0