Bạn học tục m/ắng qua thoại.
“Bốn năm đó, Diêu Huy cùng khôi nhau đã bốn năm, còn chia tay tuyệt tình như vậy, đã còn lập tình mới.”
“Lộ Lộ, đàn ông này đáng tin đâu.”
Sau khi cúp máy, cảm thấy bản thân từ đầu chân tê rần.
Người nữ giao hàng đáng tin, Diêu Huy đáng tin.
Nhưng bây giờ đang ngôi m/a ám, rốt nên làm như thế đây?
Bây giờ đã là mười giờ đêm rồi, có những giây rất muốn lập chạy này, như thế mặc kệ.
Nhưng bộ dạng đầu lìa x/á/c của Khấu Dung thì chân của lại nhũn, cuối cùng dám rời đi.
Xung quanh chìm bóng tối, nắm ch/ặt vạt áo của mình.
Sắp phải rồi.
Nhưng cái Diêu Huy cho, dám dùng.
Còn cái gương nữ để lại cho đã vỡ rồi.
Nếu như xử lý tốt thì e rằng ngay cả đêm nay qua khỏi.
Ngay lúc còn đang do dự, Diêu Huy nữa cho tôi.
Anh còn biết đã biết hết chuyện của anh và khôi, chỉ hỏi có phải đã nghiệm chứng nữ giao hàng là m/a rồi không.
Tôi do dự lúc, cất giọng thút thít Diêu Huy muốn anh qua tôi.
Sắc mặt của Diêu Huy đột nhiên còn giọt m/áu.
Anh nữ giao hàng còn đang du đãng bây giờ hay ngoài này là m/a, quả thật quá đ/áng s/ợ rồi.
Tôi lau khô nước anh mặc kệ, bây giờ quá sợ hãi rồi, thể mình tới sáng được, nếu như anh thì dứt khoát nhảy từ trên lầu xuống cho xong chuyện.
Diêu Huy nhìn thấy bộ dạng hoàn toàn sụp đổ của nên đã anh bị món phòng bị, lập qua tôi.
Sau khi cúp thoại, mép cửa tiếng nhẹ dò ngoài: “Này.”
Hành lang ngoài tiếng chân, nhẹ nặng.
Bà cửa tôi.
Chúng cửa cứ thế đứng nhìn nhau.
Tôi đó chính là nữ giao hàng, giống Diêu Huy bà có rời toà này, luôn quanh quẩn hành lang.
Tôi nghĩ hồi, mở cửa tr/ộm ra.
Bên ngoài nữ giao hàng im lặng nhìn tôi.
Tôi bà “Vào đi.”