Chương Gương gia
Trước vụ án ch*t lũ nghiệm ngoái nay hạn hán dài, vì hè nay trời khô hạn, ít mưa, xuống bơi lội ngoái lần, liên vụ ch*t choai tuy xuống suối biệt trẻ, chứng khiến đ/au lòng.
Từ vớt bà dìm đáy sông, biết, xuống bơi lội nhiều.
Vụ án dìm khoảng mươi tháng sáu lịch, dịp lão c/ụt đuôi khóc thăm mẹ, đó nửa tháng, ch*t đuối người, Lẽ ch*t đuối ít đúng, vì thu nhập giảm kể. Ngày thiện tặng tiền, có.
sống mình, trai búp chả bà gì, xuyên giúp đỡ bè, xóm láng giềng khó khăn nhỡ, dư đồng, đó hũ gạo cạn đáy Cuộc sống trở khó khăn, thêm, giúp lo hình nộm, mã, đồng sống tạm.
Ông sông, Đinh, Mão, nhóc giỏi giang, minh lợi, nữa thu xếp ngoài. nọ, mối Nam lão thái qu/a đ/ời. Là hào hành lễ tráng, giỏi về. hỏi, gì?
Nói mã, dựa ốc gấp, ngôi làm, nhờ Trong niệm câu như: “Gia đình an, tài vận ghé nhà…” Cầu an hình nộm, mã, phàm đ/ốt ch*t chủ hô được.
Thầy thạo học ít lĩnh, buổi mã, ban ta.
Khi phúng điếu, giữa phòng, hiền thảo gối trông cữu, hữu cố thăm viếng ngớt, nườm nượp quân. khá đối luôn trọng, dựng tò vò cao, phi, “Thê phong”, đối “Lãnh nguyệt”, dựng "Có sự". Rồi ngựa công chuyên chơi chịu phúng viếng đông trách đón "Tín mã". Như bọn Đắc Hữu xong mã, lo "Tín mã" ta.
Vậy “Tín mã” gì?
Hiện tại tín mã, chắc nữa rồi.
Năm xưa thịnh hành, hoa tòa viện, kín thênh thang, quy củ ấy, phúng xếp việc, đứng canh cổng, ngoài, khoác tròn, hông đeo đai lưng màu đỏ, mặc đỏ vải điều, mang ủng mỏng mau lẹ, roj mãng tiên, mũ đỏ, mũ đen. Khi khách mang mũ đỏ dẫn hô to, giơ nhấc hệt biểu diễn sân khấu, khách trong. Đến đó mũ khách bục cúng bái, trượng dẫn hành lễ dập bài vị.
Hai mũ đỏ, mũ “Tín mã”.
Thực hành lễ tín sao, phô trương, an bài tín thiếu phái trọng, tìm hợp, làm.
hợp nữa rồi, phép tắc học, mọi suốt, chuẩn hơn, la dẫn rộn buổi, thưởng xứng nhận, mỗi lỡ ngon, đĩa Th/iêu tử. xong hưởng thụ mỹ sướng thăng thiên.
Thuở hành lễ chú trọng tang, đó phúng tiễn rồi số m/ê t/ín khiêng qu/an ch*t dạo lần cuối. Trong tiếng khóc than sớm tinh mơ, phu khuân hòm nâng chiếc qu/an rời dời cữu, phướn dẫn hòa niệm kinh, hiền hiếu mặc sau, đoàn lũ vòng đoạn dài, qu/an hạ nhập thổ. Trong trình rồi hạ rải phủ. Xin rải đơn giản, phen công phu chứ chơi, lề luật đó hề ít, ắt nổi.
lệ cữu, qu/an lần, xua đuổi cỏ ngoài, cô h/ồn dã ít đuổi chúng xa, đoàn người. Trên tang, sông, rẽ ngoặt, cầu, nhất phí lót q/uỷ lấy lối. Người lấy rồi lên, cao, vung hiện vòng cung tuyệt đẹp, tỏa, xuống lả tả hệt “thiên tán hoa”, tán lo/ạn. Hơn vây xem náo nhiệt tiếng khen hay, công.
xuyên lo hôm bọn xuôi chèo mát mái giúp luôn rải tiền. Trước rộn, mã, “tín mã”, bạc, tổng cộng nữa thêm, tốt lo lễ giàu, e rằng dăm thôi. Theo hạ xong trở xế hôm đó kết tiệc. Phong bây tồn tại, chay hôn xong xuôi mở rư/ợu. Ngày cuối luôn cực thịnh tập thống đủ bát.
Đến xế chủ mở đúng thịnh soạn nhất, đựng món ăn, tùy đẳng cấp nghèo sự món nóng hổi. món rồi, xào gà vịt thịt cá, hải sò khô hùm, tràn cung mây, san sát, ăn.
Những phu khuân hòm, đạo sĩ quản tôi lo sự, rạp no chức sông, miếng hạng, quẩn bánh ngô rau cải thôi. sành ăn, câu: “Đi hải Cái hải Cua biển, he, cá hoàng hoa. Trước nay tháng dạo Thanh Minh Lập chợ hải mỗi dịp ăn, bỏ lỡ đợi rồi, dù nghèo dịp biển rộ hàng, dù cởi mang tiệm cân hải đỡ thèm, sống Tân.
Hai bọn thi thoảng giúp lo lấy chùa tuy lâu đỡ dẫu sao nhạt mồm. đúng tuổi triển vọng, miếng ngon nhịn ly, mắt hoa tai nóng rồi mồm tài khép quản không, rớ mở mồm b/ắn liên thanh, lưỡi thụt mất khúc, cậu chàng hòa ngay cạnh: “Hai đúng khác, vì qu/an h/ệ chúng tôi tôi bác!”
b/éo ít, mòng mòng, lại: “A di đà Phật, xét thí chủ qu/an h/ệ bần tăng?
cười “Tôi cha chứ nữa.”
b/éo gi/ận: “Ông đức ch*t ti/ệt cỏ rồi, thằng nhóc mày thá gì?”
khá nhiều, óc táo, đó sảng xuất khuyên can, tránh x/ấu mất mặt.
b/éo vốn Lăng, pháp hiệu thời nay hiệu vậy, đó pháp hiệu, kẻ ngỡ “chuyển nhanh”*, cạn dầu, dạng hòa thịt” lai lịch trà trộn miếu. Thành mang vẻ nuôi ít kẻ rảnh rỗi hành chính, biếng làm, bấy dùi không, thảy đ/ộc người. Dạng dù nghèo cỡ nghèo, vía đó ít hình tinh tươm, mặc dạo chơi, xuống dưới, nhờ lừa thiên hạ, ch/áy lo, bẩn b/ắn dơ đ/au đ/ứt khúc ruột. Tỷ trọc bóng đó nhang, chay danh hòa tụng ta, đồng thuận chùa đậu.
đỏ tía tai, thấp cạnh khuyên can vẻ mắt, “Ối chà, Nhị đó sao?” Rồi đứng dậy, ôm quyền hành lễ.
thầm rốt cuộc hòa Mặc phàm ăn, ôm quyền thi dạng trà trộn lễ rồi, tức chào lại, thuận hàn huyên câu hòa b/éo Lăng.
Mọi xung sông, rối rít xúm rư/ợu, “người tên, bóng”. Mấy th* th/ể nữ, mọc rong rêu thẫm, trói ch/ặt khối sắt, dìm đáy nhiêu lan xôn xao khắp bà nít biết, lĩnh, “Hà phù hộ xứ an.
giao tốt, lời dí dỏm hài hước, cuốn vây Tuy “Hà đặt mình, xong liên khoát tay, danh xưng vậy. Nhìn trời sớm, no nê, khao khao rồi, xã giao câu bàn, xong đứng dậy Từ chuếnh choáng men lần đêm, lửa tắt nhầm hề bước lớn. Chỗ Ngụy, Ngụy, Nam.
Từ Thanh sụp nay, nội mở quy mô trồng trụ giăng điện, ổ dù thắp sáng hiện vậy, đường. Từng cụm, chia ngang x/ẻ c/ắt mảng nhỏ. Ngoại số ít nằm Nam, xá chả biệt Đông Tây Nam rạ/ch nằm xiên vẹo, giữa mê cung.
Người xứ nào, dễ, xuống Nam, nhớ, điều liên bố Kinh. Thành chín Nam, lệ nhiều. khác, sao, mơ rạ/ch Đông Tây Nam Bắc, chả biệt đâu. Đường Nam dọc dụ cung đó, tùy danh xem xét, tuyến Nam Bắc. phương lo/ạn tùng phèo, rối nhện, ngòi chằng chịt chia tô giới. Những quốc, Nam hiếm, c/ụt, mất phương đường.
nay rư/ợu, xế tận đeo chì, bước bước lo/ạn một, nửa đành dừng chờ rư/ợu. Đợi rồi hiện mình om om, khác, chung số, ốc thấp đan xen, cột điện, đóm tắt ngúm. tĩnh lặng tờ, trống không, loáng thối ch*t đâu đó.
ngắt điện, thui, mỗi ánh mông lung trời xuống. Dưới ánh mờ mịt, ốc, cối cột điện hiện ngòm, tiếng côn trùng râm ran thối lại, thối. Thế giữa nóng mùa hè, chung ch*t mức thối um được?
Hai khó khăn lắm táo lại, cẩn thận sát cung óc xung quanh, cột Ngụy. câu: “M/a lối q/uỷ dẫn đường”, thầm q/uỷ dẫn dắt, kết đây.
Khu nay cư Nam, giữa nội đó khoảng hai, mươi Ngụy, vốn lớn. Những đó nhiều, lạ, ch*t đem hạ ch*t thôn thôn cất, bà câu: “Chỗ người”, sống ch*t. Mới vòng mai ch*t Đông cái, Tây cái, rồi thời Thanh, vận muối đạt, diện tích ngừng cơi nới thêm, mọc số cửa, hầu địa.
Nói lâu, hồi Ngụy, biến mọi kiêng “phần m/ộ” Lại đâu ở, ngay Vậy đổi lâu”, tế “lâu” lầu cực đổi Ngụy. tuổi dạo ấy, mỗi lần Ngụy, “M/a c/ổ”.
Lại c/ổ Ngụy, đỗi xưa, cuối thời Thanh, đình Ngụy, sống b/án bánh cảnh tầm tầm bậc trung, mệnh mất bé, chia nhà. Người kế thừa nghiệp, gánh rao bánh hấp dọc đường. hấp bánh mì, gạo, thuở bánh hấp. Còn b/án bánh hấp tiệm học việc, sức chủ tiệm. Thợ mộc xây học xong, sức ít học mất sáu đó công chủ tiệm, thời học học phí, học công xem ơn thầy.
Người học học xong buôn b/án bụng, dựa mình học mở hiệu b/án sức nho nhờ giá thật, tín tin cậy, kỹ thuật vốn tốt tốt hơn, dần dà b/án nhiều, mở tiệm chuyên sức.
Người buôn b/án cưới cô hiền chồng sớm cực khổ dành dụm ít vốn thuê gần đó mở tiệm buôn b/án. Ngoại bánh hấp mì phở điểm tâm, gian, đúng bịu ch*t, vì thuê giúp việc, giúp nhị lo b/án bếp sau. Cửa kề tiệm vàng, sức cố nhau, thời gian, cuộc sống trở tốt đẹp.
Ai ngờ tày gang, Canh liên hợp phá Kinh, đứng mũi chịu sào nạn, lo/ạn binh cư/ớp bóc khắp cư/ớp sạch. Tiệm vàng, sức lo/ạn binh vơ vét mảnh, đ/ốt đống hoang, sập tiệm đó, tài g/ầy dựng Hai chồng thời thắt phòng, chồng ch*t yên c/ổ.
tiệm điểm lo/ạn binh cư/ớp bóc, phẩm điểm hao tổn v/ay mượn chắp vá lung khắp nơi, cuối gom số vốn tu sửa tiệm, Đến đất, phận nữa rồi, xưng Nhị gia. Nhị xuyên chồng thắt t/ự v*n, ch*t oan khuất mình.
Thân đệ chả chi thịt bó xươ/ng, câu “huynh đệ tử y phục”, mất rồi lại, đ/ứt lìa rồi dẫu mọc ra. Người sống đời, cạnh thân, cha mẹ nửa đời lắm nửa đời sau, thịt cuộc đời, vì thủ túc.
Nhị đệ mình, kìm rơi lệ, lần niệm siêu độ vo/ng h/ồn, miếng tốt đem chồng trưởng bối dời an lần nữa.
Nghĩa nền móng tộc, rễ thâm hưởng phúc lộc, Nhị miếng vọng an, thịnh vượng. Năm đó, đình mang chất sở hữu miếng Ngụy, tổ, Từ gia. Trong tùng bách chen nhau, thụ ngất, sương lờ tháng, thi thoảng mơ rắn Khu Đông Tây gần dặm, xuống nam khoảng dặm, cối rậm rạp. Vùng Tây Nam thấp, nối vùng trũng Nam, giống đầm lầy mênh mông điểm cuối, đó Nhị tìm B/án Tiên, chuyên xem trạch trạch, B/án trúng miếng rằng tốt, sự hơn.
Phạm dặm mọc thụ, tùng bách rủ, rừng ít ly ẩn náu, sói vàng, hoang chen chúc, ẩn hiện, lời q/uỷ chuyên lường gạt B/án sự dồi dào tốt Kết Nhị đời chọc trúng viên bồi tán bại hồi dị/ch bệ/nh tai ương, cuối nát tuyệt hậu, đó bỏ hoang, biến chủ. Sau thời quốc, sự mở diện tích nội mọc số mái danh đổi lâu, ít đổi Ngụy, tùng bách rêu bia còn, mọi Ngụy.
chốn Ngụy, hồi đó c/ổ, nhiêu, vì ghé lần. Lại đoán say lỡ bước, hề sa chúng dân, hẹp giăng giăng nhện, lũ ngoái vùi lấp mất khoảng rồi, bấy vài chốn nương mày nhặt rác, số ốc ẩm dột nghiêm trọng, mặc dù ngắt điện c/ắt nước, mãi đ/ập bỏ.
tốt, xẻo, sai, tin Người cõng sống, răng. Khu bọn nằm trái ngược, hôm khoắt được?
nhanh, nhắm chuẩn rồi rằng đoạn tốt rồi, ngờ ngang lối tắt xó nhau, đông c/ụt tây hẻm, lui rốt cuộc vòng vòng rồi chi q/uỷ Tây xem kịch - váng mắt hoa.
“Anh, đúng vậy, rồi đúng, sao thoát oan h/ồn lấy rồi sao?”
hôm khoắt, chớ bậy. trơ tuênh huếch vậy, đó sao, đào đâu m/a?”
“Sao bậy, c/ổ, bịa chả biết.”
bảo: “Phần c/ổ thời Thanh kìa, bây thời Nếu mả chắc sống ở. Huống chi q/uỷ khiếp bảy phần, đàng hoàng, đời đ/âm lưng kẻ dù nó mình!”
cơm sạch hắn “Đại ca, gì?”
Trời hè nóng nực, ban oi bức, dù nằm im mồ hôi, xong câu lưng toát, khó lòng, hỏi: nửa mày Trên mái chứ nữa?”
“Không tin ngẩng cái!”
đó, ngẩng xem. Trên q/uỷ ánh soi, loáng tấm hộ kế hễ hộ tám, chín gương nóc. Sau hộ đình rời hết, tấm tháo xuống mái vậy, no rỗi nỗi dưng cớ mình?
“Ông chưa? Làm mình vậy? hồi ch*t, mồ mả lo/ạn, lạ đó. hồi sáng xong giữ thừa tốt rồi, đó ném đuổi chúng an sự.”
chứng nọ tranh chấp, suýt nữa án mạng, dẫn đó nóc, nẻo đối diện xây tốt, hiên mái nghiêng họ, hủy luôn ngôi mái chặn tà ngược trở lại, vì gổ đ/á/nh ít. cư đông đúc, ngờ nấy gở, đúng giờ.
Ông hiện tấm dùng dây thép cột ch/ặt lau rửa vương tro bụi, đồng sức thường, vỡ. Dựa trạng dù dùng trấn tà bố đó.
Mão: “Kính tà trợ thủy, bố trí q/uỷ. Huống chi lũ ngoái ở, nay thường, tao mình tốt đoán sao cơm chứ?”
rằng lý, mái đó thôi. huống dị, ràng. đặt tr/ộm cư/ớp gi*t đoạt mạng, vứt trời oi bức rữa nát rồi chăng? Người nửa rồi oan h/ồn cản trở.
“Mắt tin thật, xem rồi nói.”
Hai đúng gan mật lần thối dò tìm, đó khối dựa tường, gần nổi, gần nữa hiện được.
Trong cư đ/ộc đúng nhởn, gần hiện động. Muốn gần mũi, thối nồng, bước bước, chạm cúi xuống rữa nát nhung dòi.
Cả buồn nôn, vì trời nóng dòi bọ bò tấm Hai nhịn ói, lấy miệng, vì nỡ buông bát, xào tháng đôi lần, phun tiếc, gồng mình nuốt ngược trở lại.
Mùi thối đó rữa nát này. Chẳng ch*t th* th/ể loài vật đó, hoang, ước chừng th/ối r/ữa ngày, ý, đó mèo ch*t.
Người ch*t “đảo ngọa”*, ch*t ch*t chợ, không, tóm tốt giúp đỡ ch/ôn, thèm phái lo liệu, vật, ch*t thu dọn. nát, đ/ập bỏ, sống, mèo phơi thèm đoái th/ối r/ữa lạ.
rồi, thèm ý tầng mây trời tản hết, ánh sáng ngời tỏ ốc hẻm, rẽ lần nữa Ngụy. Thật sao nãy vòng vèo được?
Hai khái chén, óc mơ mơ hồ, mây m/ù che khuất vầng trăng, đèn, khó tránh lạc, tốt thừa dịp sáng lẹ. Hai rảo bước ngay. đi, giác giống riết sau, mạch chả thầm nghĩ: “Hôm nay mình sao q/uỷ mãi nào?”
óc mòng mòng, tri giác giao xem Ngụy, giác mãi sau, gáy. Bấy cúi ánh hắt xuống đất, bóng bóng lấy hãi, ngoảnh sau, mèo, đuôi lông xù thình lình lưng vọt lên, men bỏ nhanh chớp, mất dạng.
Hai ngây tại trợn mắt há mồm, ra. Sau bọn tìm biệt am đem nửa Ngụy, mèo ch*t dọc trải trận, sao đến, nào, mọi chi đuôi, bảo tác yêu tác quái. Năm trở cư yên cư sống hề an ổn, nhờ điểm, hộ bừa bậy, mở pháp đàng hoàng. Những thường mất phương sao thoát cuối ch*t vì xuyên mèo ch*t lạc. Năm ngoái lũ ít ch*t hiểm á/c ứng.
Sau lũ rút hết, mảng trống, đêm, ngang dạo “Hà nhiều, vận rủi liên ngừng. Người sống thịnh cô h/ồn dã q/uỷ vận giảm, ấn màu đen, vì ly miêu ly đó yếu ớt, dùng thuật che mắt mê người, Ngụy. Hay khả năng khác, vây số kiếp nó tận, núp kiếp này.
Đến khó đó mãi rồi quên luôn. Mãi tầm sáu mươi rồi, đêm, xong cưỡi chiếc tàng nhà. Khi lập thu, gió thổi xào trời giống nọ, buổi hôm khoắt, hề bóng lại.
Cùng hôm vớt ch*t trôi rộn ngày, gạo dính răng, đói mức dính lưng rồi, lấp cơm nóng hổi. Khi đoạn dọc bờ sông, đột tàng mãi đi, lôi lại, trước.
dừng xe, nhìn, đó lông xù đi, chớp mắt đâu ly miêu đâu vẻ giống, đen, gì.
niên mặc bảo hộ lao công xưởng, kẹp cặp lồng, trông vẻ công ca đêm. Người công tuổi nhanh, lạng gió, trực trước.
thầm nhủ lòng: “Nhóc lông, th/ai sao nha?” Ông xem chiếc tàng mình leo chợt “rầm” giương mắt h/ồn.
Thì công tuổi nhanh quá, mình lao xuống sông. Bờ kè nửa thước, nhanh, đ/âm luôn kè rồi b/ắn người, văng xuống sông, tận đáy bùn.
Mạng trọng, há thường? chậm trễ, ngay cởi, quăng rồi xuống lạnh, liều c/ứu công tuổi bờ. Tai mũi họng chàng tràn bùn sình, mét, lôi bờ thở, e rằng chậm nữa phút nữa c/ứu. Quả phụ, đổi huống dù c/ứu kịp.
công tuổi bệ/nh viện, huống ổn rồi gì, vì sao xuống sông? ca mệt, ngủ gật? Thật nguy hiểm.
Công tuổi đó ngòi chả vì sao cưỡi xuống vậy.
Bác sĩ y tá bệ/nh viện thằng nhóc hóa đồ, sáng trưng, quáng gà sao được?
Ai ngờ vài ngày, công ca rơi xuống sông, lần thấy, hừng sáng hiện thò lên, mang không, hề nhích. Đợi vớt lên, c/ứu.
số mọi rõ, chừng da dụ xuống sông. Đêm đó đột rơi xuống ch*t đuối ta. Dù lĩnh tốt chăng bùn sống. khác, bóng mất, vật đó c/ứu ơn
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?